Hơi gió của cánh đồng thoảng qua nó thật mát mẻ và yên bình nhưng... thật cô đơn. Một cô bé... chỉ là một cô bé cớ sao nó lại cô đơn thế này . Không một người bạn...
- Nếu cứ buồn thì em sẽ không có lấy một người bạn đâu
Một giọng nói phát ra sau lưng nó khiến nó giật mình quay đầu lại đây chẳng phải là con trai bác hàng xóm sao tên tiểu Kết thì phải
-....
- Sao thế không thích gặp anh à_ Ngồi xuống cạnh nó một đứa bé như nó luôn khiến cho đàn anh như cậu phải tội nghiệp
- Kết ca không cần anh phải tội nghiệp_ Nó quay đầu gì chứ dù nó có là đứa bé thì nó cũng không phải người muốn được người khác tội nghiệp ba bảo làm vậy là hạ thấp bản thân mà nó có biết cái hạ thấp bản thân là cái gì đâu
- hic anh không dám tội nghiệp tiểu thư nhưng em không cởi mở với con trai được à
- Sao anh nói thế
Điều của đàn anh này thật khiến nó khó hiểu cởi mở là sao nó mới có một tuổi mà toàn nói cái gì không thế
- Không phải em hay tránh né và cũng chưa chơi với ai bao giờ sao
- Kết ca ở đây có mình em là con gái em biết chơi với ai bây giờ với lại con trai các ah có muốn em chơi cùng đâu đi đâu họ gặp em cũng đều bắt nạt em_ Nó cúi gầm mặt đôi mi trĩu xuống dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-chung-toi-em-chon-ai/3571790/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.