Ánh mặt trời gay gắt chiếu xuống chói chang, ánh mắt cũng thấy đau, Tần Gia Lạc thấp giọng thở dài, Âu Dương Tuyết ở bên nhẹ giọng nói:“Chủ tịch, Tần thiếu gia vẫn là không muốn theo chúng ta trở về.” Tần Gia Lạc nhẹ nhàng mà ừ một tiếng:“Tôi rèn luyện cho nó tốt, ít ra cũng biết chịu khổ”” Tần Gia Lạc đang cố an ủi Âu Dương Tuyết ngoài ra còn an ủi chính gã, tính tình Tần Thiệu gã cũng chẳng thể nào đoán được, cho hắn tiền hắn lại không cần, lại không thể bức, thật sự không có biện pháp nào.
Âu Dương Tuyết cũng nhẹ nhàng mà thở dài thực ôn nhu:“Chủ tịch, chúng ta lên xe đi. Đoàn chủ tịch đang ở trong xe.”
Tần Gia Lạc dừng một chút mới gật gật đầu ngồi vào trong xe, trong xe quả nhiên thấy Đoàn Tĩnh Viễn, chỉ là Đoàn Tĩnh Viễn không thể nhìn gã đến một cái, ánh mắt tập trung ra ngoài cửa sổ. Tần Gia Lạc không nói gì, Âu Dương Tuyết đóng cửa xe phía sau rồi ngồi lên phía trước cũng không hó hé câu gì, lái xe cũng chưa lái đi, bọn họ ở trong xe ngồi, nhìn Tần Thiệu cùng Đoàn Tình đi xa, rốt cuộc nhìn cho đến khi khuất hẳn, Tần Gia Lạc biểu tình đã muốn khôi phục lại ban đầu phân phó cho Âu Dương Tuyết:“Cứ như năm trước, mở hội trà.” Đoàn Tĩnh Viễn không nói gì, vẻ mặt có chút áp lực. Tần Gia Lạc thay ông làm quyết định.
Mùa trà rốt cuộc đã qua, lại đến mỗi năm đều tổ chức hội chợ, chỉ là năm nay Đoàn Tĩnh Viễn không còn có tâm tình đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bung-ten-khon-kiep-nay-co-con-cua-han/1486151/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.