Toàn bộ tâm tư đùa giỡn của Tạ Lam Sơn bay sạch ngay khi nghe thấy cái tên này, anh nhíu mày nheo mắt, ánh mắt sắc lẻm nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt.
Thẩm Lưu Phi đáp lại ngang tay, y cắn trả ánh mắt của anh bằng một đôi mắt tối đen đầy sâu xa, khóe môi vẫn giữ ý cười chẳng mảy may hoảng loạn.
Bỗng có tiếng xe cảnh sát rú lên inh ỏi, chưa đầy một phút sau, Đào Long Dược thở hồng hộc chạy tới, hô lên với Tạ Lam Sơn từ xa: “A Lam, vừa nãy tôi tìm thấy một con dao gọt hoa quả dài mười ba phân trong nhà vệ sinh, còn có một đôi bàn tay người bị thiêu rụi nữa!”
Sau khi lại gần, Đào Long Dược mới nhận thấy bầu không khí sai sai. Nhìn ra được hai người đàn ông này đang giằng co trong im lặng, hắn hỏi Tạ Lam Sơn: “Sao thế?”
Ánh mắt Tạ Lam Sơn bất động, anh khẽ nhếch môi: “Đây là Thẩm Lưu Phi.”
“Ôi vãi, cái bức tranh này!” Tầm mắt Đào Long Dược hướng về phía sau lưng Tạ Lam Sơn, chẳng bao lâu sau đã phát hiện ra tác phẩm thuộc bộ sưu tập “Đen Trắng Chưa Phân”, hắn hết sức chấn động.
Hung khí và hài cốt được phát hiện trong WC của phòng tranh, lại thêm bức tranh giống y hệt hiện trường gây án, còn có những bằng chứng về quan hệ mờ ám với người bị hại qua lời khai chắc nịch của nhân chứng… Thẩm Lưu Phi cao lớn anh tuấn trước mặt này hoàn toàn phù hợp với mô tả hung thủ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bong-toi/2095585/chuong-11.html