Đào Long Dược vốn đang chuẩn bị đi điều tra manh mối, vậy mà giờ manh mối lại tự đến tay, hắn dùng điện thoại kiểm tra thời gian mở cửa của phòng tranh Hạc Mỹ, vừa khéo hôm nay có tiết của Thẩm Lưu Phi. Đào Long Dược nhướng mày với Tạ Lam Sơn, vết sẹo bên lông mày cũng dựng lên theo: “Chọn ngày chẳng bằng hôm nay, đi không?”
Hỏi cho có thôi chứ cũng chẳng cho Tạ Lam Sơn cơ hội từ chối, Đào Long Dược dồn sức đánh vô-lăng quay đầu xe nhanh như chớp.
Lại một luồng gió nóng phả vào mặt, Tạ Lam Sơn ngửa đầu dựa vào ghế phó lái, anh nhắm mắt: “Lái nhanh lên.”
Tay anh vẫn luôn đặt trên viên đạn trước ngực, xe hơi xóc nảy, trái tim trong lồ ng ngực cũng theo đó mà tròng trành.
Dọc đường đi qua cục điều tra hình sự, Đào Long Dược nhấn chân phanh, nhìn xung quanh rồi hai mắt bỗng sáng bừng, hắn nói phải đi lấy báo cáo khám nghiệm tử thi.
Tạ Lam Sơn không xuống xe, anh biết thừa tên kia chỉ mượn việc phá án để làm việc đáng khinh, vậy nên chỉ hạ cửa kính xe xuống rồi nhắc Đào Long Dược: “Cho cậu hai phút.”
Tô Mạn Thanh đang đứng ở cửa lớn của cục điều tra hình sự với một nhân viên cảnh sát nữ, chưa ra khỏi cửa thì chị ta bỗng vươn tay nắm lấy vai cô cảnh sát, kéo cô tới trước mặt mình, sửa lại cổ áo bị lật ngược cho cô gái một cách cực kỳ quan tâm. Tô Mạn Thanh vốn cao gầy, chị ta cao một mét bảy mươi sáu, cộng thêm đôi giày da cao gót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bong-toi/2095584/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.