77.
Thôi Đường ôm tôi, tựa trán vào vai tôi.
“Lần sau… không được làm thế nữa.”
“Không được tự mình thử thuốc.”
Tôi vươn tay xoa xoa phần tóc sau gáy của anh ấy, không tim không phổi nhếch miệng cười một tiếng: “Tôi sai rồi, lần sau còn dám nữa.”
“…” – Anh ấy siết chặt tay tôi như đang trừng phạt.
“Được rồi được rồi, tôi không sao mà…”
78.
“…”
“Cô thậm chí còn không chăm sóc tốt cho bản thân mình.”
“Nhưng nếu không có cô thì tôi phải làm sao bây giờ?”
Tôi áp má mình vào mái tóc mềm mại của anh ấy.
“Anh trai à, điều đó không đúng đâu anh trai.”
“Tôi nói câu này, anh đừng không thích nghe nhé… Chỉ có bản thân mình mới có thể tự cứu lấy mình mà thôi. Một ngày nào đó, tôi cũng có thể sẽ rời đi. Có quá nhiều chuyện ngoài ý muốn không thể đoán trước được… Đến lúc đó, anh có một mình cũng phải sống tốt nhé.”
“Nhưng cô là… Tôi không muốn cô rời xa tôi…” – Thôi Đường ôm tôi, càng ôm càng chặt hơn.
Tôi mấp máy môi.
“Thực ra thì những ngôi sao cũng không biết mình có thể sưởi ấm cho ai. Ánh sáng của chúng có thể chỉ thoáng qua liền mất, nhưng chúng sẽ không bao giờ biến mất.”
“Tại sao?”
Tôi hơi giữ khoảng cách với anh ấy, nhẹ nhàng chỉ vào trái tim anh ấy.
“Nó luôn ở đây.”
“Nó sẽ không bao giờ biến mất.”
Có một người, anh ấy đã đi một mình rất lâu. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-anh-chieu-ta/3404851/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.