Hoàng Cảnh Nghiên vừa đặt cô lên giường thì Vũ Hinh đã tỉnh giấc, theo quán tính cô bật dậy, vậy nên đầu của cô liền trúng vào cằm hắn tạo ra âm thanh đủ khiến cho người ta cảm thấy chấn động.
Cô gái ngồi ở trên giường đưa tay ôm đầu tỉnh cả ngủ, còn người đàn ông thì gục xuống sàn nhà, Hoàng Cảnh Nghiên không tránh khỏi rên rỉ rồi oán thán:
"Cô Châu đây đúng là có thù tất báo, thiết đầu công quả là lợi hại ".
"Tôi… tôi không có ".
"Có biết gương mặt của tôi mang giá trị thương mại lớn thế nào không? ".
"Tôi đâu cố ý? Đột nhiên anh ở sát như thế, ai cũng sẽ hốt hoảng thôi ".
Người đàn ông nhíu mày nhìn cô, giường như khá đau đấy, nhưng mà cô cũng đâu có bình thường, cô cũng bị đau nha, làm như có mình hắn là chịu thiệt vậy.
Vũ Hinh chảy cả nước mắt, cô xoa xoa đầu rồi rên rỉ nhè nhẹ, người ở trước mặt dần dần đứng lên, hắn chậm rãi ngồi ở mép giường nhìn cô rồi mở miệng:
"Ổn không? ".
Tuy giọng nói có hơi cứng nhắc nhưng có thể nghe thấy rõ sự quan tâm, Vũ Hinh trong lòng tuy bực dọc nhưng dù sao cũng không thể trở mặt được, chỉ có thể miễn cưỡng mà đáp:
"Không ".
Hoàng Cảnh Nghiên vươn tay đặt lên bàn tay đang xoa đầu của cô, chân mày của hắn vẫn nhíu, gương mặt vô cùng khó ở:
"Không gì mà không, bỏ tay ra, xem có sưng không ".
Hắn nắm lấy cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3357039/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.