Cô gái nhỏ lúc này nước mắt trào ra như mưa, những uất ức và tủi hận khi nãy như được giải phóng toàn bộ, cốc ca cao ấm đó trong phút chốc chứa đầy nước mắt của cô, cảm xúc đã dồn nén nay chẳng thể nào giữ nồi, Chu Tiểu Mai đi đến bên cạnh cô, bàn tay đặt lên vai vỗ về, giọng nói ấm áp vang lên:
"Em chịu vất vả rồi ".
Châu Vũ Hinh khóc đến thương tâm, trong căn hộ nhỏ hai nguòi tựa vào nhau, cô gái nhỏ ôm chặt lấy cô giáo của mình, ai oán nghẹn ngào nấc lên từng tiếng:
"Tại sao lại đối với em như thế? Em không có làm gì cả, em thực sự không có, em không phải loại người như bà ấy nói ".
Cô lòng đau như cắt kể ra hết tất cả mọi chuyện, Chu Tiểu Mai chỉ im lặng nghe hết câu chuyện.
"Lần trước cũng đã bị chụp lén, nhưng lần đó chỉ đứng ở lễ tân, còn bây giờ thì không như thế, em phải làm sao đây, em thực sự phải làm sao đây? ".
Mọi chứng cứ bất lợi đều hướng về phía của cô, dù bây giờ Hoàng Cảnh Nghiên có đứng ra làm chứng thì Hoàng Dực Phi chưa chắc sẽ để cho hắn thực hiện được, bà ta đã quyết tâm đuổi cô đi, còn gia đình của cô bọn họ chắc là không bảo vệ được cô, cũng không muốn bảo vệ.
Cô gái nhỏ chưa đầy đôi mươi nhưng áp lực và những điều chẳng mấy tốt đẹp cứ từng chuyện từng chuyện tìm đến, tại sao cuộc đời của cô lại khác với mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3344033/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.