Tới bệnh viện, Hạ Vy được đưa vào cấp cứu ngay. Lâm Vũ đứng ngoài ra cửa, bàn tay siết chặt lại
- Em không được xảy ra chuyện gì đâu đấy.
...
Một lúc sau, Lâm Khánh hồng hộc chạy tới
- Chị ấy... sao rồi anh
Lâm Vũ im lặng nhìn về phía cửa phòng cấp cứu. Lâm Khánh biết Lâm Vũ không muốn trả lời nên cũng chẳng hỏi nữa nhưng
- Tại sao anh tìm được chị ấy vậy?
- Huỳnh Trân Di - Ba cái tên ngắn gọn được phát ra từ miệng Lâm Vũ làm Lâm Khánh muốn nổ tung, cậu đấm tay vào tường
- Biết ngay là cô ta mà
Lâm Vũ ngồi xuống ghế lắc đầu
- Không phải cô ta - Nói đến vấn đề này, Lâm Vũ bỗng giật mình - Cô ta đâu rồi?
.....
Quay lại với chị gái "xấu số"của chúng ta. Trân Di lững thững đi trên con đường mòn, một tay lau mồ hôi trên trán.
- Sức đề kháng của cô kém quá, nữ phụ ơi! Trân Di than thở. Mới phơi nắng một chút mà cô đã không chịu nổi thế này thì không biết cô về kiểu gì nữa - À, đó là thân thể của nữ phụ thôi chứ Huỳnh Trân Di cô ở thế giới cũ chưa một lần nào ốm vì nắng mưa ( woa, vỗ tay).
Trân Di nhìn lên trời - lúc này đã nhá nhem tối. Cô sờ lên cái trán đã nóng rực khó chịu
- Khốn khiếp, mình phải ở lại đây sao?
Đầu óc càng ngày càng quay cuồng khiến Trân Di đứng không vững mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-toi-co-dam/3205371/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.