Triệu Lai Trí chết rồi.
Tử trạng(1) thê thảm, khắp toàn thân từ trên xuống lỗ chỗ bị cắn xé, gần như không có miếng thịt nào lành lặn. Nhưng như thế vẫn không phải thảm nhất, thảm nhất là bụng chú ta còn rách toạc ra, ruột chảy đầy đất, nội tạng khác đều biến mất hết.
(1) Tử trạng: trạng thái khi chết.
Người đầu tiên phát hiện vẫn là Phương Quýnh, dù sao Triệu Lai Trí cũng ở cùng phòng với cậu ta. Còn đáng sợ hơn là Phương Quýnh lại chẳng hề biết chuyện này xảy ra như thế nào, cậu ta không nghe được bất cứ tiếng động nào. Buổi tối hôm trước còn nói chuyện mấy câu với Triệu Lai Trí, sáng ra đã thấy chú ta chết bên cạnh.
Tiếng Phương Quýnh hét lên dẫn hai người Lạc Văn Hiên tới. Lạc Văn Hiên vừa bước vào đã bị hình ảnh rất có tính công kích đập vào mắt, sắc mặt tái nhợt buồn nôn, tay vịn khung cửa chống người nên không đến nỗi chật vật ngã xuống đất.
Ba người ngồi xuống sô pha, không ai lên tiếng. Không biết hôm nay Tiểu Điệp đã đi đâu, không thấy bóng dáng cô bé ở đâu trong nhà hết.
Không ai ngờ tới việc Triệu Lai Trí sẽ chết, bởi nếu theo như Phương Quýnh nói thì lời chúc mừng đặc biệt của Tiểu Điệp chắc chắn là một lời cảnh báo cho cậu ta.
"Có phải...là nó không?" Phương Quýnh cực kỳ sợ hãi "Chỗ này rốt cuộc là chỗ quái quỷ gì đây, tại sao lại xảy ra chuyện kinh tởm như vậy chứ?"
Nói rồi cậu ta không nhịn được tóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-thoat-khoi-mat-that/2669965/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.