Bốn năm nhẫn nhịn nên Diệp Mặc Hàn không chịu đựng nổi để làm bước nhạc dạo nữa, một tay hắn nhanh lẹ đè lại bả vai Kiều Kiều, tay còn lại nắm chặt eo nhỏ nhắn của cô, dùng sức thúc một cái cắm nguyên cây vào trong động chặt hẹp.
- Aaa... đau...
Kiều Kiều cong eo như con tôm, nhíu mày rên rỉ.
Đã lâu không trải qua việc xấu hổ này, hiện tại Diệp Mặc Hàn lại đâm hết cây vào trong động làm cô cảm thấy vừa trướng vừa đau.
- Đau cũng phải chịu.
Diệp Mặc Hàn nhớ lại cảnh Kiều Kiều ở chung với tên Mộ Duật kia, phía dưới càng không thương tiếc mà đoạt lấy.
Không cho Kiều Kiều có cơ hội thích ứng, hắn lập tức động eo, mạnh mẽ xuyên xỏ hòng cướp lấy càng nhiều khoái cảm.
Cô ở bên Mộ Duật lại cười đùa vui vẻ, chụm đầu vào nhau nói cười làm hắn cực kỳ gai mắt. Suốt thời kỳ học cấp ba, hắn cho cô biết bao ôn nhu nhưng đổi lấy là việc cô lén sửa đổi nguyện vọng để thoát đi hắn!
Vì rời xa hắn mà cô không tiếc từ bỏ đại học mình yêu thích! Rốt cuộc ở trong lòng cô, hắn đáng sợ đến mức nào?!
Kiều Kiều nhăn mi, môi anh đào thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên rỉ như vui thích lại như thống khổ.
Đôi chân ngọc của cô kẹp ở hai bên sườn Diệp Mặc Hàn, bị cắm mà không ngừng đong đưa theo tiết tấu, ngón chân vì quá mức kích thích mà cuộn tròn lại.
Người đàn ông trên người cô vẫn không biết đủ mà đòi lấy. Kiều Kiều cảm thấy cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-thoat-khoi-ac-ma/988950/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.