- Xin lỗi Mộ tiên sinh, hôm khác tôi lại mời anh dùng bữa nhé!
Kiều Kiều đứng dậy, vẻ mặt áy náy nói với Mộ Duật.
Đêm nay có thể thoát khỏi bàn tay Diệp Mặc Hàn hay không cô cũng không dám chắc. Nhưng cô không muốn ở trước mặt Mộ Duật dây dưa không rõ ràng với Diệp Mặc Hàn.
- Sao thế? Em thấy không thoải mái hả? Hay để tôi đưa em về nhé.
Mộ Duật quan tâm, cũng đứng lên hỏi han cô.
- Không cần, thật sự không cần đâu! Ngại quá, hôm nay xin lỗi anh nha.
Kiều Kiều xấu hổ mà liên tục gật đầu xin lỗi.
Hai chân Diệp Mặc Hàn vắt chéo, bình tĩnh nhìn hai người. Chờ khi Kiều Kiều rời khỏi chỗ ngồi, hắn mới chậm rãi đứng lên, đi vài bước liền đuổi kịp theo sau Kiều Kiều.
Mộ Duật nhìn chằm chằm bóng dáng hai người như suy tư gì đó, sau đó ngượng ngừng ngồi về chỗ.
Kiều Kiều nước mắt lưng tròng, không nói một lời mà đi thẳng ra nhà hàng. Vừa mới ra khỏi cửa, cô rốt cục không kìm nén nổi cảm xúc, xoay người rưng rưng chất vấn:
- Tại sao lại làm như vậy với tôi? Vì sao còn không chịu buông tha cho tôi?!
Dù là tháng chín nhưng nhiệt độ về đêm vẫn rất lạnh. Nghe thấy câu hỏi của Kiều Kiều, Diệp Mặc Hàn không đáp lại, chỉ cởi áo khoác tây ra, sau đó khoác lên người Kiều Kiều.
Cô chán ghét muốn né tráng nhưng lại bị Diệp Mặc Hàn ghì lại bả vai, cưỡng ép mặc vào.
- Buông tha em? Vậy ai buông tha cho tôi?! Kiều Kiều, chúng ta quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-thoat-khoi-ac-ma/988949/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.