Rõ ràng mặt nước chỉ tới ngực, nàng lại cảm thấy bản thân sắp không thở nổi nữa, có người lôi kéo cánh tay nàng, dùng sức túm lấy nàng, thậm chí hung hăng nắm lên cánh tay bị phỏng của nàng, bọt nước bị vỡ, nàng vẫn cảm thấy cơ thể nặng trĩu, giống như không thuộc về mình nữa.
Ánh mắt đen nhánh trong vắt và làn môi tím tái của tiểu nha hoàn kia vẫn không ngừng dội vào đầu nàng.
"Vương phi nương nương, ngài đi nhanh đi"
"Vương phi, thực xin lỗi."
"Nếu như ngươi muốn đứng ngây ngốc dưới nước cả đời, bổn vương cũng không ngại nhặt xác ngươi!" Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói lạnh như băng khiến tâm trí đang chết lặng của nàng trở về, kinh ngạc ngẩng đầu, gặp phải vẻ mặt băng sương của Vũ Văn Tư Dạ.
Hắn, tại sao cũng xuống nước?
Trên bờ, tia sáng u ám trong mắt Thẩm Nhược Vân chợt lóe lên, năm ngón tay bất giác nắm chặt, lòng bàn tay lưu lại bốn dấu ấn hình trăng non thật sâu, ánh mắt oán hận lại quét tới người tiểu nha hoàn, người phía sau thấy ánh mắt của nàng, thân người run lên, cúi đầu bất an.
Không ai ngờ được, vương gia lại xuống nước cứu vương phi phẩm hạnh tầm thường đó!
Vũ Văn Tư Dạ thấy nàng khôi phục ý thức, đưa tay chộp tới cánh tay phải nàng, thân hình hắn cao lớn, dễ dàng kéo được Tiêu Sơ Âm bé nhỏ ở trong nước, Tiêu Sơ Âm theo bản năng nghiêng người tránh né, bảo vệ cánh tay. Sau khi khôi phục ý thức, các loại cảm giác đau đớn trong cơ thể cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-phi-gia-mau-ky-len-huu-thu/78604/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.