Tiêu Sơ Âm còn chưa phản ứng kịp từ nụ cười ngắn ngủi của Vũ Văn Tư Dạ, bỗng nhiên cơ thể trở nên nặng nề, trong phút chốc hai mắt theo phản xạ có điều kiện nhắm chặt lại.
"Ào" một tiếng, bọt bước văng khắp nơi! Người trên bờ thở hốc vì kinh ngạc!
Vẻ mặt trầm tĩnh của Thẩm Nhược Vân lại sinh động hẳn lên, khóe miệng lại treo lên nụ cười.
Thân mình Tiêu Sơ Âm chìm vào trong nước, miệng, lỗ tai, mũi đều bị nước trút vào, hai tay nàng vùng vẫy lung tung, nín thở để bản thân sờ soạng. Vương gia này đúng là hỗn đản! Nói thả liền thả, nhìn nàng chìm vào hồ nước.
Rốt cuộc ở trong hồ nước mờ tối, nàng đưa tay bắt được một cái cây gì đó.
Người trên bờ thấy vương phi bị vương gia ném vào trong nước, những người ngay từ đầu còn nghi ngờ vương gia làm sao có thể xuống nước thì lúc này cũng đã sáng tỏ...Đã nói vương gia làm sao có thể cứu vương phi chứ...
Sắc mặt Vũ Văn Tư Dạ bỗng chốc cứng đờ, màu đỏ kì dị nổi lên từ trên mặt hắn, hắn híp mắt cắn chặt răng, một tay vươn vào trong nước xách lên Tiêu Sơ Âm ướt sủng.
"Buông ra!" Hắn nói xong hai chữ, hàm răng nghiến chặt như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
"Hô!" Vừa ra khỏi mặt nước, trên mặt u ám của Vũ Văn Tư Dạ đã bị dính đầy bọt sóng, Tiêu Sơ Âm sửng sốt.
Buông ra? Buông ra cái gì? Vừa rồi buông ra chính là hắn có được không! Làm hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-phi-gia-mau-ky-len-huu-thu/1926856/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.