Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Cẩm Thái đã bị tiếng đập cửa bên ngoài làm tỉnh giấc. Liếc nhìn Tiêu Sơ Âm trong phòng mới đi mở cửa.
“Lâm…Lâm đại phu?” Nàng kinh hãi hoàn toàn tỉnh ngủ, vội vàng đi vào viện la lớn: “Thái tử điện hạ! Lâm đại phu đến!”
Nàng mừng rỡ như điên, Lâm Nguyên Kỳ đồng ý đến đây, nói rằng hắn đồng ý cứu tiểu thư!
Vũ Văn Triệt tối qua không hồi cung liền ngủ gian ngoài trong phòng Tiêu Sơ Âm. Lúc này cũng vội vàng chạy tới, cả quần áo cũng chưa kịp mặc.
“Lui ra đi, ta muốn tắm rửa!” Giọng nói quen thuộc vang lên ngoài viện, Cẩm Thái chỉ thấy Lâm đại phu bịt tai đi tránh qua một bên, còn hơn bị sét đánh, ngay sau đó một người toàn thân bẩn thỉu đầy tro bụi đi về phía mình.
“Lỗ sư phụ!” Nàng kinh hô, tối qua Lỗ sư phụ một mình đi mời Lâm đại phu. Không ngờ thật sự mời được Lâm đại phu đến.
Lỗ Dao gạt người trước mắt qua một bên, đi thẳng vào phòng, cả tiếng nói: “Ta muốn tắm rửa! Không được ai cản ta!”
Cẩm Thái muốn đuổi theo, lại nghe thấy giọng điệu ngạo nghễ vang lên: “Tiêu Sơ Âm ở đâu? Ta đồng ý chỉ dùng nửa canh giờ loại trừ độc trong cơ thể cô nương ấy, qua giờ tại hạ sẽ rời đi, xin cô nương mau dẫn đường.”
Cẩm Thái vừa nghe được vội vàng cung kính đưa hắn vào: “Mời Lâm đại phu, tiểu thư ở trong phòng.”
Vũ Văn Triệt ngơ ngác nhìn cứu tinh của Tiêu Sơ Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-phi-gia-mau-ky-len-huu-thu/1926722/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.