Hoa Thiệu Đình vuốt ve từ thắt lưng Bùi Hoan xuống dưới, làm cô không dám động đậy. Anh áp sát, ngậm vành tai cô, thì thầm nói: "Để tôi tắm cho em".
Trên cổ tay Hoa Thiệu Đình đeo chuỗi hạt bằng gỗ quý hiếm mà bình thường anh coi như bảo bối, bây giờ ngâm dưới nước mà anh chẳng hề bận tâm. Bùi Hoan biết khó khăn lắm anh mới kiếm được, cảm thấy hơi xót ruột, cô liền cỡi chuỗi hạt đặt sang bên cạnh. Thấy cô vẫn còn rảnh nghĩ chuyện khác, Hoa Thiệu Đình liền đè người cô vào thành bồn tằm.
Bùi Hoan bắt đầu không cười nổi, kêu một tiếng: "Em sai rồi", đồng thời giơ tay phải ra hiệu cho anh bình tĩnh một chút: "Đừng, để em tự tắm".
Hoa Thiệu Đình liền buông tay, tựa vào thành bồn: "Ừ, em tắm đi".
Bùi Hoan chịu thua, hờn dỗi cắn môi nhìn anh. Bắt gặp vẻ mặt ấm ức của cô, Hoa Thiệu Đình mềm lòng, liền nhoài người ôm hôn cô, đồng thời thò tay xuống nước.
Bùi Hoan muốn trốn tránh nhưng thân thể mềm nhũn trong lòng anh.
Hoa Thiệu Đình không bỏ qua từng tấc da thịt trên thân thể Bùi Hoan. Anh nheo mắt, ghé sát mặt cô hỏi nhỏ: "Có chỗ nào tôi chưa từng nhìn qua, em né tránh làm gì chứ?".
Cô không dám ngẩng mặt. Sau khi đùa với lửa, cô chỉ làm con rùa rụt đầu trốn trong lòng anh như trước đây║Minchi♥d♡iễnٿđღànٿl∞êٿq❋uýٿđ❀ôn║.
Phòng tắm tối mờ, hơi nước mông lung, hai người không nhìn rõ đối phương.
Năm xưa do còn ít tuổi nên Bùi Hoan khó tránh khỏi non nớt. Rời xa anh sáu năm, bây giờ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu/1257073/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.