Tình hình hồi phục vết thương của Bùi Hoan tốt hơn dự kiến. Lúc đó, bác sĩ xử lý tương đối kịp thời, sau lại không bị nhiễm trùng. Những ngày đầu, cô đau đến mức không thể chợp mắt, hôm nào cũng phải truyền thuốc. Dần dần, tình trạng mới đỡ hơn.
Điều bất tiện duy nhất là Bùi Hoan bị thương bên tay phải. Ngoài ăn cơm, cô còn gặp không ít khó khăn trong sinh hoạt thường ngày.
"Hôm nay Tùy Viễn đã hỏi giúp em rồi, khoảng một tuần nữa là có thể tháo chỉ." Hoa Thiệu Đình đưa váy ngủ cho Bùi Hoan, đứng tựa vào cửa phòng tắm: "Em thật sự có thể tự tắm rửa?"║Minchi♥d♡iễnٿđღànٿl∞êٿq❋uýٿđ❀ôn║.
Bùi Hoan ôm váy đi vào trong: "Anh đừng gọi thím Lệ nữa... Mọi người đều nói thím ấy rất thích hóng hớt chuyện của người khác, hai hôm trước cứ hỏi em suốt".
Việc khác còn tạm ổn, chỉ có tắm rửa thì đúng là vấn đề lớn. Hoa Thiệu Đình bảo một người phụ nữ có tuổi ở Lan Phường đến giúp cô. Kết quả, Bùi Hoan lại phải tán gẫu với bà.
Hoa Thiệu Đình mỉm cười: "Thím ấy mấy năm không gặp em, tất nhiên sẽ hiếu kỳ". Anh quan sát cô từ đầu đến chân: "Tôi bảo Cố Lâm thì em ngại, nhờ bà thím quen biết từ nhỏ thì em lại bị hỏi chuyện đến bực mình".
Bùi Hoan sợ anh đưa ra đề nghị nào đó, thuận thế khép cửa: "Em tự tắm được, không sao đâu".
Anh đành đứng ngoài nhắc nhở cô: "Không được chạm một giọt nước đâu đấy, nếu không xong nhớ gọi tôi".
Hoa Thiệu Đình quay về phòng ngủ của Bùi Hoan pha trà. ║Minchi♥d♡iễnٿđღànٿl∞êٿq❋uýٿđ❀ôn║
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu/1257072/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.