Đối với Hoa tiên sinh, Bùi Hoan chưa chắc đã quan trọng như mọi người tưởng.
Ngọn lửa từ đáy lòng Cố Lâm theo chất cồn bốc cháy ngùn ngụt. Cô yên lặng nhìn Hoa Thiệu Đình, từ tốn mở miệng: "Hoa tiên sinh, món quà của Cố Lâm là một lời nói thật lòng. Từ nay về sau... Cố Lâm nguyện ở bên tiên sinh suốt đời".
Đám đông sững sờ, không ai ngờ Cố Lâm dám bày tỏ tình cảm trước mặt bao nhiêu người như vậy.
Chương 6: Gặp dịp thì chơi
Hoa Thiệu Đình vẫn dán mắt vào viên đá trên tay. Nghịch một lúc, anh quay sang người bên cạnh: "Chú đi đánh bóng viên này xem có bao nhiêu phần trăm là nước... Theo tôi, đừng mở viên này thì hơn".
Vừa nói, anh vừa đưa viên đá cho Trần Dữ. Trần Dữ bị chấn động bởi câu vừa rồi của Cố Lâm, ngẩn ra một lúc mói có phản ứng, Hoa tiên sinh đang nói với anh ta về viên đá. Anh vội cầm lấy.
Cố Lâm vẫn nhìn chằm chằm Hoa Thiệu Đình, không một chút e ngại.
Hoa Thiệu Đình không để ý đến cô, cười cười với những người khác: "Các chú cứ uống đi".
"Hoa tiên sinh!".
Tùy Viễn không thể ngăn cản Cố Lâm. Anh liếc qua gương mặt của Hoa Thiệu Đình, bắt gặp ánh mắt đối phương đã tối sầm.
Viền mắt Cố Lâm đỏ hoe. Cô và Hoa tiên sinh cách nhau một chiếc bàn dài, cô muốn đi về phía anh nhưng tay bị Tùy Viễn túm chặt. Cố sốt ruột lên tiếng: "Anh bỏ tôi ra!".
Tùy Viễn nhất quyết không buông Cố Lâm. Hoa Thiệu Đình nhếch miệng, nhưng vẻ mặt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu/1257056/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.