Văn Thành hơi sững người, cô ấy đang chủ động thơm anh nụ hôn hơi gượng gạo nhưng chứa đựng đầy tình ý, không thể không hồi đáp lại dáng vẻ đáng yêu này của cô ấy, anh quay người lại mãnh liệt hôn vào môi cô.
Ngón tay cô run run bấu víu vào ngực anh mà thở từng đợt hô hấp, anh nhìn cô, đôi mắt cô mơ màng như màn xương mờ che phủ có chút mông lung có chút tĩnh mịch.
Cô là đang chờ đợi thêm điều gì sao, cảm giác cứ thiếu thiếu gì đó hay là cô muốn tiến tới muốn được anh ôm ấp nhiều hơn nữa, cảm giác được yêu thương chiều chuộng là đây ư nó như viên kẹo vị dâu tây vậy, càng ngậm thì càng ngọt ngào.
Nhưng Văn Thành không tiến tới anh dừng lại chỉ ở mức độ hôn môi cuồng nhiệt, làm cô hụt hẫng khó tả, cô đang mong chờ mà anh ấy lại không làm gì thêm như thể một người thợ đang câu được con cá lớn thì con cá ấy liền quẫy đuôi nhả lưỡi câu ra không ăn miếng mồi ngon đó nữa.
\- Ưm... không.....
Cô luyến tiếc nắm lấy tay anh kéo xuống, mất thăng bằng, Văn Thành ngả rạp người xuống tấm đệm đàn hồi.
Cô táo bạo ngồi lên người anh hai má đỏ ửng như bông hoa hợp hoan đang thời kì nở rộ, xinh đẹp, quyến rũ.
Đôi mắt cô lại mơ màng nhìn anh, sự dễ thương này được anh thu trọn trong tầm mắt thân là nam nhân khoẻ mạnh sao lại có thể không phản ứng trước tình huống kích thích này được cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046771/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.