Sau tối hôm đó, Văn Thành liền hạn mức trong tài khoản ngân hàng mà anh đưa cho Nhược Mộng, anh là người làm ăn, tuy anh có tiền nhưng anh không muốn cả công ty bị phá sản bởi tính tiêu hoang mới phát sinh của vợ mình.
Nhược Mộng đi shopping như mọi khi, cô đi vào cửa hàng lớn nhất thành phố, nơi trưng bày những sản phẩm đắt tiền, những phiên bản chỉ có một hai chiếc được trưng bày của các nhãn hàng nổi tiếng.
Và nghiễm nhiên cô không hề hay biết thẻ của mình đã bị giới hạn số tiền được rút trong một ngày.
Sau khi chọn được một chiếc túi hang hiệu với lời niềm nở mời chào của nhân viên, cô quyết định ẵm em nó về tủ.
Vì cũng không phải lần đầu cô xuất hiện ở đây nên nhân viên ra sức nhiệt tình tiếp thị các sản phẩm được trưng bày mới nhất, đẹp nhất, thời thượng nhất.
Trong đoạn thời gian cô ngồi chờ nhân viên lấy túi trong kho ra còn được người người tận tình bóp vai, bóc hoa quả dâng nước tận miệng.
Nhìn qua cô không khác gì một bà hoàng ngồi chỉ tay năm ngón, vung tiền đập vào mặt mấy kẻ hầu cận.
\- Quý khách túi của quý khách đã được kiểm tra và đem đến quầy thu ngân rồi ạ.
Nhược Mộng đứng dậy, nhân viên ngồi bên cạnh liền nhanh chóng dang tay ra đỡ cô.
\- Khách quý cẩn thận chút.
Cô vênh mặt kiêu ngạo đi ra quầy thu ngân, điệu bộ lấy chiếc thẻ đen quyền lực trong chiếc túi LV bản giới hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046758/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.