Nhược Mộng một mặt đen xì, hầm hầm chạy đến công ty Văn Thành, cô ta hùng hổ đẩy cửa đi vào, gân trên mặt đã xuất hiện tia máu, thấy anh liền quát lớn.
\- Văn Thành tại sao anh lại khoá thẻ của em, anh có biết em mất mặt như thế nào khi quẹt thẻ bị người ta cười nhạo không hả. Em là vợ anh, em tiêu có chút tiền mà anh cũng tính toán với em à?
Văn Thành đang lạch cạch gõ trên bàn phím máy tính liền dừng tay lại, anh không nóng không lạnh chỉ dương mắt nhìn cô gái trước mặt đang xem mình như mỏ vàng không đáy, vừa moi móc vừa chất vấn.
Ngón tay anh từ tốn ấn vào chiếc điện thoại để trên mặt bàn cái tách một cái, rồi giọng anh nghiêm nghị nói vào.
\- Bảo vệ đâu rồi, các anh nhận lương mà không biết đường làm việc sao? Lên đây kéo người phụ nữ này ra cho tôi, không thấy tôi đang làm việc sao? Hay các anh muốn bị đuổi việc?
Chưa đầy năm giây sau khi rút tay về, một đám bảo vệ an ninh chạy xồng xộc vào túm cổ Nhược Mộng xếch ra ngoài.
Nhưng cô ta cũng không để yên, liền gào rống lên vùng vẫy.
\- Các anh biết tôi là ai không hả, tôi là vợ giám đốc đấy, các anh thả ra cho tôi.
Nghe đến đây bảo vệ liền nới lỏng lực đạo, Nhược Mộng nhận thấy sơ hở liền tranh thủ chạy nhanh ra, cô ta đứng trước bàn làm việc của anh mà gắt gỏng.
\- Văn Thành sao anh có thể đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046757/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.