Mẹ Nhược Mộng trở về, bà ta gọi điện cho con gái hỏi han lại tình hình.
\- Nhược Mộng bà thông gia nói hôm nào hai bên gia đình hẹn nhau đến cùng giải quyết vấn đề, à mà mẹ muốn hỏi chuyện em gái con đi nước ngoài tại sao vẫn không có tin tức gì?
Nhược Mộng đang đứng ở cửa hàng quần áo cao cấp, cô ta vừa mua vài bộ đồ đắt tiền, nghe thấy mẹ nói thế liền lúng túng làm rơi hết đồ đạc xuống đất.
\- Mẹ...mẹ...tất nhiên rồi, em ấy vẫn gọi điện về cho con mà.
\- Cái con bé Nhược Vân ấy thật vô tâm, đi suốt bao nhiêu năm rồi đến cả một cuộc gọi hỏi thăm cũng không có.
\- Mẹ à. Mẹ phải hiểu cho em nó, nó còn bận đi làm lo toan cuộc sống nữa chứ. Thôi con tắt máy nhé, con đang bận.
Nhược Mộng gạt nhanh chiếc điện thoại rồi nhét vào túi áo, cô ta đưa tay lên ngực đấm thùm thụp, vừa rồi bị doạ đến muốn tim rơi ra ngoài luôn rồi.
Mà cũng kì lạ, cô ta ngẫm nghĩ quả thật dạo gần đây không thấy nó xuất hiện, còn không có lấy một tin nhắn nào hỏi han hay xin lỗi.
Cô ta lại rút điện thoại ra, nhấn vào số của Nhược Vân nhưng chỉ nhận được lại tiếng nói của tổng đài vọng lại.
\- Không thể nào nó bốc hơi khỏi thế giới này được. Có lẽ nó thấy tội lỗi nên không muốn quấy rầy cuộc sống của mình, chắc chắn là vậy rồi.
Đoạn Băng Di đang ở phim trường, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046742/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.