Văn Thành đi đến công ty, đôi mắt anh đầy vẻ u buồn, mảng tối xầm xì trên đầu anh khiến mọi người thon thót lo sợ, vì là sắc mặt của giám đốc không tốt là kiểu gì cũng ăn hành, nên mọi người đều không dám ho he làm phiền.
Điện thoại trên mặt bàn anh rung lên đoạn tin nhắn, anh mở ra đọc, thì có hơi ngạc nhiên.
\- Văn Thành, anh thích mẫu người như thế nào?
Cái cô Băng Di này không đầu không cuối lại nhắn tin với anh như thế, khó hiểu anh hỏi ngược lại.
\- Sao em lại hỏi anh vậy?
\- Em chỉ muốn biết chút chút về cảm nhận chung của đàn ông các anh thôi, không có ý gì đâu, tiện cho việc quay quảng cáo ấy mà.
Thì ra là chuyện công việc, bây giờ anh mới không phòng bị nhắn lại thật tỉ mỉ.
\- Anh thích con gái nhẹ nhàng, biết lo toan cho gia đình, đặc biệt nấu ăn phải ngon, ừhm ..... Còn có không được dùng nhiều nước hoa quá, không trang điểm đậm quá, ăn mặc có chút rộng không quá phô da thịt, tóc dài ngang lưng, có thói quen chờ chồng đi làm về muộn, có thói quen làm đồ ăn sáng xong mới đánh răng, thích trồng hoa huệ tây hơn hoa hồng, thích vẽ tranh nhưng vẽ rất xấu..haha....ngược lại có thiên phú trong việc vẽ những vật nhỏ hơn......
Anh cứ thế kể ra vô số những điều quen thuộc mà bản thân ghi nhớ trong quãng thời gian sống với Nhược Vân, rồi ngón tay bất giác ấn gửi lúc nào không hay, đến khi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046734/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.