Thế là Vạn Côn ngồi xuống trên chiếc ghế sô pha trong căn phòng nhỏ, Hà Lệ Chân lấy ra một tuýp thuốc mỡ, rửa tay ở phòng ngoài xong, quay đầu lại, Vạn Côn đã vứt cặp qua một bên. Hai tay của cậu đang nắm vạt áo, kéo thẳng lên, cơ lưng hai bên giãn ra, thuận lợi cởi xong chiếc áo.
Hà Lệ Chân đột nhiên quay đầu về lại, rửa tay thêm một lần nữa.
Vạn Côn để mình trần ngồi đợi, không chút ngại ngùng. Cũng không biết là do giang nắng bên ngoài hay là sao khác, mà da dẻ của Vạn Côn ngăm đen, khiến cho cơ bắp trên người cậu trông càng thêm hoành tráng. Hơn nữa hình như Vạn Côn rất hài lòng với tướng tá của mình, cố ý vô ý giang rộng tay, để lộ từng múi từng múi cơ bụng vô cùng rõ rệt. Chiếc quần jean của cậu cạp trễ rất thấp, lông dưới rốn tụ tập lại thành một đường thẳng hẹp, kéo dài vào trong cạp quần.
Hà Lệ Chân tắt nước, nghiêm túc không ngó lung tung, đi đến sau lưng cậu.
"Khom lưng."
Vạn Côn nhích một chút, khom lưng như một con tôm lớn, Hà Lệ Chân trông thấy tấm lưng của cậu rồi, bao nhiêu ý nghĩ méo mó đều bay sạch.
"Sao lại nghiêm trọng thế này?"
Hà Lệ Chân trợn tròn mắt. Sau lưng Vạn Côn giờ đây không chỉ đỏ tấy, có mấy chỗ khá nghiêm trọng, có vẻ như là chỗ rộp nước không được xử lý đàng hoàng, trực tiếp bị bể ra, vùng da xung quanh đều đỏ tấy, hành xác như vầy mà chưa bị nhiễm trùng, đúng là phép lạ.
Vạn Côn quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ve-sau/96700/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.