Hà Lệ Chân cầm miếng giấy lên lau lau tay, nói: "Mình cũng không biết, có đủ cảm giác là được."
"Xì." Bành Thiến thẳng người lên, "Nhàm chán, chung chung quá."
Hà Lệ Chân nói: "Được rồi, đừng uống nữa, ăn no rồi thì chúng mình đi đi thôi."
"Không đi, chưa ăn no mà." Bành Thiến cầm lấy cái chai, lại khui thêm một chai bia nữa.
Hà Lệ Chân: "........"
"Cô ơi......"
"Cô Hà ơi?"
Hà Lệ Chân định thần, thấy Lý Oánh đang còn kêu mình.
"Sao?"
Lý Oánh nói: "Cô có muốn ngồi cùng bọn em không ạ?"
"Cái gì?" Hà Lệ Chân không hiểu nổi, cái gì mà ngồi cùng?
"Ui da là bọn em chia tổ đó mà, thiếu mất một người á." Lý Oánh coi bộ cũng đã uống không ít, trong mắt đã đầy tơ máu. Cô bé nói: "Chơi một chút thôi, dù sao cũng chưa muộn lắm."
"Không——"
"Chơi chơi chơi!" Không để Hà Lệ Chân kịp từ chối, Bành Thiến đã hào hứng, "Cô chơi với bọn em, chơi gì thế?"
"Bành Thiến!" Hà Lệ Chân thì thào, "Cậu—–"
"Tốt quá, cô mau mau tới đây." Lý Oánh khó khăn lắm mới tìm được người cho đủ số chẵn, bao nhiêu sức tập trung đều đặt trên người Bành Thiến, hoàn toàn lơ đẹp Hà Lệ Chân. Bành Thiến loạng choạng đứng dậy. Hà Lệ Chân sợ cô ấy té, canh chừng cẩn thận.
"Cho thêm chiếc ghế." Lý Oánh chừa ra cho Bành Thiến một chỗ ngồi, kéo ghế tới. Tuy Bành Thiến không dạy lớp 12-6, nhưng trong tổ giáo viên của khối lớp 12 trong Trung Nhị tổng cộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ve-sau/2712057/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.