Khung cảnh bốn phía khiến cô rất dễ dàng nhận ra, anh đang ở trong bệnh viện. Đã làm xong phẫu thuật rồi sao? Hay là vừa mới nhập viện, chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật?
Cô càng đoán thì tâm càng loạn, cuối cùng chỉ có thể để cho Cố Bình Phàm an ủi chính mình.
Nghĩ thoáng ra một chút, chỉ có nghĩ thoáng ra mới có thể giải quyết chuyện tình trước mắt ở bên này.
Ngày hôm sau Trầm Diêu cố ý đi cùng cô tới khoa Vật Lý.
Trong văn phòng của Triệu Nhân có rất nhiều sinh viên khoa vật lý đang ở đó, hai người phải đợi ở bên ngoài rất lâu, rút cuộc cũng đợi được cho đến khi trong phòng không có người, “Có muốn tớ đi vào cùng cậu không?” Trầm Diêu nhỏ giọng hỏi cô.
Đồng Ngôn lắc đầu, “Loại chuyện này tuyệt đối không phải là chuyện tốt gì, cậu ở bên ngoài chờ tớ đi.”
Cô gõ cửa rồi đi vào, cho đến khi đi ra khỏi phòng, tổng cộng cũng chỉ có mười phút.
Trầm Diêu ở bên ngoài đứng chờ, vừa đi đi lại lại vừa nhìn xung quanh, nhìn thấy Đồng Ngôn đi ra, nắm lấy cánh tay của cô mà hỏi thế nào. Đồng Ngôn vẫn còn có chút thất thần, “Đồng ý, cô ấy nói tớ cũng đã học với cô ấy ba kỳ rồi, điểm thi giữa kỳ cũng hơn 80 điểm, nên chỉ cần cuối kỳ tham dự kỳ thi thì hẳn sẽ không có vấn đề gì.”
“Cứ như vậy mà đồng ý sao?”
“Cứ như vậy mà đồng ý thôi.”
Trầm Diêu không dám tin nhìn cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ben-nhau/3245230/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.