Cuối cùng, đêm ba mươi âm lịch của Trung Quốc cũng đến, phố lớn ngõnhọ, các cửa hàng đều phát bài hát năm mới, nhưng tâm tình Bạch Dĩ Mạtkhông thể nào vui lên được.
Bởi vì Hướng Nhu lại đi công tác, hai người xa cách nhau trong ngày năm mới.
Tin nhắn chúc tết trong điện thoại cứ một cái rồi lại một cái, nhưng lạirập theo khuôn khổ, không hề mới mẻ, không hề sáng tạo, không hề cóthành ý.
Cô ngồi trên salon ánh mắt trống rỗng nhìn trên TV diễnhài, mấy người dẫn chương trình cười vui mừng hớn hở, rồi sau đó nóichúc đầu năm cát tường.
Bạch Dĩ Dạo thì ngồi một bên cầm Ipad chơi,hoàn toàn coi thường sự tồn tại của cô, mấy ngày nay Bạch Thụy tự mìnhxuống bếp làm mâm cơm đoàn viên, hơn nữa không cho phép Bạch Dĩ Mạt vàBạch Dĩ Hạo giúp đỡ.
Tâm tư của ông già rất khác người, bạn đừng có đoán, tốt nhất không nên đoán, vì có đoán cũng không ra.
Nhưng mà, hai anh em họ hiểu rõ, mấy ngày nay là ông hi vọng vợ mình trênthiên đường chứng kiện cả nhà họ có thể đông đủ vui vẻ, hạnh phúc ngồivây quanh ăn bữa cơm đoàn viên mà ông làm.
Cũng như thế, đêm ba mươihằng năm, ba người họ cho dù có bận rộn thế nào, có đi xa nhà thế nào,cũng đều vất lại toàn bộ chuyện bên ngoài, về nhà ăn tết.
Di động Bạch Dĩ Mạt vang lên, cô cầm lên xem, thì ra là Mộc Du Du.
“Dĩ Mạt, năm mới vui vẻ!”
Bạch Dĩ Mạt cười hì hì: “Năm mới vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ben-em/1908214/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.