Sáng ngày thứ hai, khi Bạch Dĩ Mạt rời giường thì Bạch Dĩ Hạo đã ngồivào bàn ăn sáng và xem báo, từ nhỏ ông anh đã bị cái cách huấn luyệnbiến thái của ông ngoại bà ngoại khiến phải ngủ muộn hơn chó, dậy sớmhơn gà, làm anh trở thành một kẻ biến thái trong biến thái, một kẻ biếnthái cố chấp mạnh mẽ.
“Anh dậy sớm thế sao?” Bạch Dĩ Mạt vỗ vàomiệng, mơ màng nhìn vào mỹ nam nhàn nhã lật báo, một hình ảnh rất chânthực như vậy,đặc biệt là với thói quen mới ngủ dậy nhìn cái gì cũng thấy tốt đẹp, thì thật đúng là cảnh đẹp vô cùng.
“Nhanh đi đánh răng rửamặt đi, đã mấy giờ rồi hả, em tưởng văn phòng luật sư là của nhà mìnhsao?” Bạch Dĩ Hạo nhìn không chớp mắt, thản nhiên nói, nhưng lại đủkhiến người ta kinh hãi.
“Vâng…” Bạch Dĩ Mạt không thể phản bác lại được, đành xoay người đi sửa soạn lại.
Ăn sáng xong, Bạch Dĩ Mạt vô cùng vui vẻ thoát khỏi vuốt quỷ đi làm, nhưng đâu ai ngờ, móng vuốt quỷ này không chịu buông tha cô, bảo là muốn đicùng cô.
“Em phải đi làm, anh đi cùng làm gì?”
“Em cứ việc đi làm của em, anh tìm người của anh, chúng ta không can thiệp chuyện của nhau.”
“Được…” Bạch Dĩ Mạt phải dùng hết sức mới thốt ra được cái chữ này, suýt nữa còn thổ huyết.
++
Quả nhiên, tới văn phòng luật sư, dưới cái nhìn mê trai chảy nước dãi củamọi người, ánh mắt tóe lửa của Tâm Tâm, Bạch Dĩ Hạo đi thẳng vào vănphòng của Quý Phi Dương.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ben-em/1908212/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.