Thay vì nói là tìm địa chỉ thì nói hai người đang đi ngắm cảnh còn đúng hơn.
Phong cảnh bên bờ sông lung linh hữu tình lại không hề ồn ào, hết thảy yên tĩnh tựa như một bức tranh. Hướng Gia Quân ngồi ở hàng ghế sau ôm chiếc lồng trong suốt, đang nói chuyện câu được câu không với chuột bạch nhỏ. Chủ yếu là cậu nói còn con chuột thì thi thoảng kêu chít chít phụ họa.
"Nếu mày phơi nắng thì cũng sẽ trở nên hung dữ nhỉ?" Cậu thật sự tò mò về sức phá hoại của con chuột nhỏ này sau khi nó nổi điên.
Con chuột chạy loạn trong lồng, thỉnh thoảng rít một tiếng.
Hướng Gia Quân gật gật đầu, "Ồ, vậy mày xin tao đi, cầu xin tao thì không phải phơi nắng nữa nè."
Thầy Hạ ngồi trước đang một lòng tìm kiếm manh mối ven đường nghe vậy thì suýt mất kiên nhẫn, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống ý muốn dạy dỗ cậu mà chỉ bình tĩnh hỏi: "Lần này em cảm thấy thế nào sau khi tiếp xúc với ánh nắng mặt trời? Có khác gì so với lần trước không?"
Cậu cẩn thận nhớ lại cảm nhận khi đó, trầm ngâm một lúc lâu mới chán nản nói: "Quên mất rồi, lúc đó em không tỉnh táo lắm, nếu anh giơ hai ngón tay trước mặt em có khi em còn nói là ba ấy chứ."
"... Đáng lẽ không nên hỏi." Hạ Trầm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, "Hay em để con chuột dưới nắng thử xem?"
Hướng Gia Quân ôm chặt cái lồng, "Lỡ chết thì sao?"
Hạ Trầm dừng xe lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-chay-duoi-hoang-hon/2438551/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.