Sự xuất hiện của anh ta vô tình khiến cho Lệ Kiều e ngại.
Cuối cùng cô ta vẫn xem như còn một tia lý trí, không muốn ở trước mặt người khác làm trò con bò. Kết quả là cứ thế trơ mắt nhìn Tô Kinh Hạ ung dung đi về nhà, biến mất ở cuối con đường, răng đều bị cô ra nghiến đến muốn nát.
“Tô Kinh Hạ, tao sẽ không để yên cho mày đâu.”
…
Nếu như vậy thì cũng thôi đi, nhưng Tô Kinh Hạ nhanh chóng phát hiện người đàn ông kia vẫn cứ theo sau cô một lúc lâu. Mắt thấy sắp đến khu nhà mình rồi, Tô Kinh Hạ không thể không gằn lại tâm tình ngờ vực, quay đầu ngã bài với đối phương.
Kết quả anh ta lại lên tiếng trước: “Xin lỗi, nhưng mà tôi không có ác ý.”
“Tôi tên Lý Bách.”
Nói đoạn anh ta chìa tay ra chào hỏi.
Tô Kinh Hạ không có bắt tay lại mà chỉ ngờ vực nhìn anh ta.
Lý Bách cũng không so đo, vừa buông tay xuống vừa nói: “Có lẽ cô không biết tôi, nhưng mà chắc cô biết Lục Ngạn.”
Tô Kinh Hạ giật mình, một tia sáng khẽ lóe lên trong mắt cô.
“Là Lục Ngạn trước khi đi nhờ tôi để ý đến cô giùm anh ta. Tôi lại không cho rằng sẽ có chuyện gì xảy ra với cô, cho nên mới để chuyện kia phát sinh lâu như vậy mới giải quyết. Xin lỗi.”
Lý Bách không có đợi cô hỏi đã nói hết những gì muốn nói, tránh cho cô hiểu lầm rồi sinh ra nghi ngờ, ảnh hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-nguoi-tinh-ho-cua-me/3550016/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.