“Em rất vui sao?”
Trên con đường từ khách sạn đến trường, Lục Ngạn vừa kéo vali vừa nắm tay người con gái vẫn đang không ngừng phát ra cảm xúc vui vẻ mà không nhịn được hỏi. Thời điểm đó cả người hắn cũng đầy cảm xúc thỏa mãn vì được ăn thịt.
“Dạ.”
Bước chân của Tô Kinh Hạ có chút phiêu, nhưng nụ cười trên môi cô lại vô cùng xinh đẹp: “Em là của thầy rồi!”
Lục Ngạn khẽ nhếch môi theo, bá đạo nói: “Đó là đương nhiên.”
Bởi vì sự chấp nhất của người con gái mà cảm thấy mĩ mãn.
“Không khó chịu sao?”
Lúc gần đến cổng trường hắn vẫn không quên hỏi.
Vốn dĩ hắn định để mai hẳn đi nhận phòng ký túc xá vì muốn để cho cô nghỉ ngơi đủ. Mặc dù hắn đã rất nhẹ nhàng, cũng không quá mức đòi hỏi vô độ vào lần đầu tiên của cô, nhưng quá trình đó kiểu gì cũng sẽ khiến cô không thoải mái, cần thời gian điều chỉnh. Kết quả Tô Kinh Hạ vẫn một mực đòi về.
Tô Kinh Hạ cười xấu hổ lí nhí nói: “Không đến nổi nào ạ. Em không sao.”
Lục Ngạn nhìn cô cười như vậy trong mắt chỉ có cưng chiều: “Đi chậm thôi, còn sớm.”
Tô Kinh Hạ mím môi cười nhìn bầu trời đã muốn hạ màn. Đây là sớm của thầy ấy đấy.
Ngẫm lại bản thân đã cùng thầy lăn lộn trong khách sạn bốn năm tiếng đồng hồ, đôi má cô hay hay đỏ.
Người con gái vừa mới trưởng thành, còn lột xác thành công trên người liền mang theo sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-nguoi-tinh-ho-cua-me/3550003/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.