Người đàn ông bị cô che mắt thật sự giật mình, kinh ngạc vô cùng. Thời điểm thị giác không còn, những trêu chọc trên môi mang đến cảm giác ngứa ngáy như được phóng đại ngàn vạn lần, kích thích càng kinh khủng. Thoáng chốc Lục Ngạn đã cảm thấy toàn thân như bị đốt lửa, cơ bắp căng chặt đòi hỏi muốn được giải phóng, giữ lấy người trước mặt.
Nhưng hắn lại luyến tiếc sự chủ động ngốc nghếch nhưng dụ hoặc kia, liền im lặng kiềm chế bản thân, rồi còn cảm thấy chưa đủ mà mang theo mưu đồ hướng dẫn cho cô bé chưa trải sự đời kia cách hôn thế nào cho đúng: "Lưỡi của em đâu?"
Phừng!
Tô Kinh Hạ cảm thấy mặt mình như thể đang bốc cháy. Toàn thân cũng nóng hừng hực.
Bởi vì người đàn ông kia mặc dù đã nói kiềm chế nhưng đôi tay hắn lại tham lam muốn kiếm chút phúc lợi mà luồn vào trong áo cô, dán lên da thịt mát lạnh của cô. Lòng bàn tay kia nóng bỏng, như muốn đem lớp da ở eo cô hòa tan, hóa thành vũng nước.
Đối với sự nhắc nhở của hắn, Tô Kinh Hạ chỉ ngừng một chút rồi thật sự nghe theo, ngốc nghếch vương đầu lưỡi nhỏ ra, ngượng ngùng chạm vào vành môi của hắn. Đối với đôi tay cô, kia dung túng cho nó lúc sau lại tiếp tục bò lên càng sâu, dán chặt lên tấm lưng thon mịn của cô, tiếp tục đem cột sống của cô đốt cháy.
"Ưm a..."
Thời điểm chạm vào đầu lưỡi ấm nóng của người đàn ông, dù chỉ là một chút tiếp xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-nguoi-tinh-ho-cua-me/3549986/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.