Hai người đến tiệm chân giò Lục Dụ Thần anh tìm một chỗ có thể nhìn ra bên ngoài để cô vừa ăn cũng có thể vừa ngắm cảnh.
Mọi người đều thấy kể từ khi kết hôn Nhị Thiếu đã không còn như lời đồn đổi
lại anh còn mấy phần ôn nhu nhẹ nhàng hơn so với trước đây lúc nào cũng lạnh lùng thậm chí gặp anh còn phải né ra xa một chút.
Chủ tiệm mang phần chân giò hầm đến cho hai người “Hôm nay có ưu đãi đấy, cho nên chân giò chỉ lấy giá một nửa thôi.”
“Có thật không ạ.” Cô vừa nghe xong con mắt liền sáng rực, nếu vậy chẳng phải mua một được hai sao.
Lục Dụ Thần bật cười lắc đầu “Phần này của em là phần cuối cùng rồi đừng làm bộ mặt đó nữa.” Cũng thật là nhìn cô không khác gì đi săn đồ giảm giá vừa nghe giảm một nửa giá liền hai mắt sáng rực như thế.
Cô bĩu môi gật đầu cảm ơn ông chủ tiệm ngậm ngùi ăn phần chân giò cuối cùng của tiệm, biết trước đã đến sớm hơn một chút rồi, như vậy đã có thể ăn thật nhiều thật nhiều chân giò hầm.
Cả một đời người, sống lâu như vậy trải qua đủ loại cảm giác mà cuộc sống và hoàn cảnh mang lại cho mình, trong đầu Thẩm Y Tranh đột nhiên cảm thấy cô đúng thật may mắn cho nên đời này mới có thể gặp được anh.
Lần trước xảy ra chuyện cô không thể nhớ được bất kỳ ai lại chỉ nhớ được một mình anh, bởi vì cho dù là hiện thực hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-em/3648941/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.