Sau lúc đó, Úc Thiên Phi lải nhải thêm không ít.
Anh lại phàn nàn Nhan Noãn không từ mà biệt, nói Nhan Noãn là đồ đần, không có đầu óc.
"Dù cậu không đi, chọn ở bên chị ấy, tôi cũng có thể từ từ tiếp nhận." giọng anh đầy ủ rũ nói một cách chậm rãi: "Tôi hiểu huyện thế này lại không thể miễn cưỡng. Hơn nữa, tôi và cậu là quan hệ gì chứ. Tốt nghiệp được nửa năm tôi đã quên chị ấy rồi, nhưng cậu mười năm không liên lạc lại là anh em của tôi. Tôi phân biệt rõ bên nào nặng bên nào nhẹ."
Chị ấy trong miệng của anh, chắc chắn là Bạch Lê. Người này khăng khăng cho rằng cậu vì cô gái này mới chọn rời đi, nếu giải thích cũng vô dụng, Nhan Noãn dứt khoát đâm lao phải theo lao, cứ mặc anh hiểu lầm.
"Nếu không phải cậu đần như vậy, nói không chừng hai người đã kết hôn rồi." Úc Thiên Phi nói.
Nhan Noãn híp mắt lại, lén nhìn anh dưới sự che chắn của đệm chăn: "Không thể."
"Có gì mà không thể." Úc Thiên Phi nói: "Nếu như cậu kết hôn, nhớ mời tôi làm rể phụ."
Nhan Noãn lắc đầu: "Không."
"Tại sao, sợ tôi đẹp trai quá trội hơn chú rể cậu à?" Úc Thiên Phi nói.
"Tôi không kết hôn." Nhan Noãn nói.
"Nói lung tung." Úc Thiên Phi phê bình cậu: "Tích cực chút đi."
Nhan Noãn sửa lại tư thế, hỏi: "Lúc cậu kết hôn sẽ mời tôi làm rể phụ à?"
"Nói nhảm." Úc Thiên Phi nói: "Cái này còn phải hỏi à."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2851280/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.