Nhan Noãn định nói giúp Úc Thiên Phi vài câu: "Chắc là cậu ta thật sự cho rằng chàng trai này không tệ, nên mới muốn..."
Còn chưa nói hết câu đã bị Dương Nhược Liễu nghiêm túc ngắt ngang: "Ý của anh là, anh cũng cảm thấy em và thằng cha đó xứng đôi hả?"
Nhan Noãn dè dặt lắc đầu.
"Xấu hay không, anh nói xem xấu hay không xấu!" Dương Nhược Liễu hỏi đến cùng.
Với cương vị là người đồng giới, Nhan Noãn thầm đánh giá, chỉ nhìn vào sự "tôn vinh" trong tấm ảnh, đúng là trong tiếp xúc hàng ngày không thể chủ quan đánh giá là "nam tính" được, chỉ dừng ở mức độ "con người" mà thôi.
"Có thể bản thân anh ta không đến mức như vậy... Ừm." Nhan Noãn uyển chuyển: "Em xem Úc Thiên Phi đó, cũng chụp như... ấy."
Dương Nhược Liễu lạnh lùng nhìn tấm ảnh: "Vậy sao? Anh ta vốn không phải vậy à? Bây giờ em thấy mặt đần của anh ta cũng chẳng ra làm sao."
Một cô gái vô cùng tuyệt tình.
Nhan Noãn không khỏi sinh lòng hâm mộ. Nếu như mình có thể dứt khoát quả quyết một kiếm chém đứt tơ tình thì hay rồi.
Chị Bội an ủi: "Không thích thì thôi, cóc ba chân thì khó tìm chứ đàn ông hai chân thì đầy đường, chẳng hiếm hoi gì. Chị thấy Tiểu Nhan của chúng ta cũng được lắm."
Nhan Noãn xấu hổ, im ỉm chạy về trước máy tính.
Dương Nhược Liễu thở dài một hơi, nói: "Đàn ông thì nhiều, nhưng mà đàn ông tốt thuận mắt thì còn hiếm hơn cả cóc ba chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2851274/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.