Nhan Noãn ngớ người, quay đầu qua: "Cậu cảm thấy chuyện này thích hợp sao?"
"Tại sao không thích hợp." Úc Thiên Phi chột dạ lẩm bẩm: "Tôi cho rằng rất hợp..."
Phòng khách rơi vào yên lặng, Lucky quỳ rạp trên sàn nhà ngửa đầu nhìn hai người.
"Được rồi." Úc Thiên Phi thở dài: "Tôi hiểu, cậu không muốn ngủ chung với tôi, cũng có thể hiểu được. Cùng lắm thì tôi ngủ sô pha... Tuy là tôi chân trần một mét tám sáu, ngủ trên sô pha nhỏ như vậy chắc chắn là không quá dễ chịu, nhưng cũng chỉ có mấy tháng, cũng không phải không thể chịu..."
Mặt Nhan Noãn kiểu không có gì để nói mà nhìn anh.
"Tôi biết, cậu đã giúp đỡ nhiều rồi." Úc Thiên Phi nhìn sủi cảo chiên lắc đầu: "Tôi cảm ơn cậu còn không hết, sẽ không không vui đâu.
"Cậu có thể đừng làm bộ làm tịch còn khó ăn khó ở không?" Nhan Noãn nói.
Úc Thiên Phi tội nghiệp nhìn cậu: "Cậu không hề đau lòng chút nào luôn hả?"
Nhan Noãn trừng anh, cúi đầu ăn sủi cảo chiên.
Tên khốn kiếp này, bản thân ỷ vào mình sẽ đau lòng nên mới mặt dày như vậy, đúng là làm người ta tức chết.
"Hơi chật, hơi chật cũng không sao, chúng ta cũng không phải chưa từng chen chúc với nhau." Úc Thiên Phi rầm rì cằn nhằn: "Tối hôm đó ở nhà tôi, cái giường kia nhỏ hơn, không phải cũng rất ổn đó sao."
Nhan Noãn thầm nghĩ, cậu còn không biết xấu hổ mà nhắc à? Nhưng vì mình giả vờ quên nên mất tư cách chê bai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2850984/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.