Lúc Triển Thiểu Huyxuất hiện trước cửa nhà Cố Hạ thì không khác gì mới từ trong nướcngoi lên, áo sơ mi màu trắng dính sát vào người, nước mưa theo nhữngsợi tóc và góc áo chảy xuống, dưới chân chỗ anh đứng là một vũngnước, Cố Hạ chấn động một lát, vội vàng kéo Triển Thiểu Huy vàonhà, lấy cho anh một cái khăn “Mau lau đi, chỉ có vài mét thôi mà đãướt như vậy rồi hay là tại anh chạy quá chậm vậy?”
“Bên ngoài mưa rất to,em nhìn ra ngoài thì biết.” Triển Thiểu Huy cầm lấy khăn vừa lau vừanói, thật ra anh chạy rất chậm, cơ hội tốt như vậy nếu không tận dụngcho tốt thì không phải đã phụ công anh thủ dưới lầu lâu như vậy rồisao? Anh lau không nước trên mặt, quần áo trên người đều đã ướt đẫm,dùng khăn mặt lau cũng không có tác dụng gì.
Cố Hạ nhìn thấy toànthân anh ướt đẫm, trong lòng thấy băn khoăn, cô áy náy nói: “laL do emkhông chu đáo, em hẳn là phải mang dù xuống dưới đón anh, ướt như vậyrất dễ bị cảm lạnh, anh đi tắm trước đi.”
“Mưa lớn như vậy cóbung dù ra cũng vô dụng thôi, em mà xuống thì sẽ thành hai người bịướt.” Triển Thiểu Huy giả vờ nghĩa khí nói, thật ra anh đang chờnhững lời này, ném khăn mặt đi, “Anh đi tắm trước, thật sự cũng thấyhơi lạnh.”
Cố Hạ đưa anh vào nhàtắm, nói anh dùng đồ của mình mà tắm rửa, tìm cho anh một chiếcbàn chải đánh răng mới, sau đó nhớ tới một vấn đề nghiêm trọng,“Ngoại trừ chiếc áo vest này của anh thì ở đây hình như không có bộquần áo nào để anh mặc cả.”
“Để em tìm cho anh.”Cố Hạ không thể trốn sau cửa nữa, đi ra ngoài tìm trong ngăn kéo tủrồi lại chạy vào phòng của mình, cầm lấy máy sấy trên tủ đầugiường, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Triển Thiểu Huy đang tựa ngườivào cửa, hàng mi anh tuấn hơi nhướng lên, cô đưa máy sấy cho anh, “Củaanh đây.”
Anh kéo cô ngồi xuốngghế, Cố Hạ có hơi choáng váng, tùy ý để cho anh kéo, trong đầu cũngkhông biết đang nghĩ gì. Đến khi Triển Thiểu Huy nhắc nhở cô một tiếngcô mới cắm máy sấy vào, giúp anh sấy tóc. Triển Thiểu Huy nghiêngngười sang, đặt tay ngang hông cô, ngón tay vô tình lại cố ý nhẹ nhàngvuốt ve, tuy cách một lớp áo ngủ nhưng hôm nay dường như Cố Hạ nhạycảm hơn mọi ngày, chỗ nào tay anh vờn nghịch qua đều thấy tê ngứa, côvội vàng gỡ tay anh ra, “Đừng có sờ lung tung.”
“Anh chỉ sờ xem em cóbéo lên không thôi.” Triển Thiểu Huy không hề xấu hổ, dùng nhữngchuyện khác dời tầm mắt đi, khiến cho cô dỡ bỏ đề phòng, “Gần đây emăn uống rất có dinh dưỡng, sắc mặt càng lúc càng hồng hào.”
Cố Hạ đương nhiên béolên một chút, phụ nữ không thích nhất chính là chuyện này, “Béo lênvài kí, ai bảo anh mang tới nhiều đồ ngọt như vậy, không phải cố ýđể cho em béo lên để sau này còn thuận tiện mà cười nhạo em chứ?”
“Tự mình muốn ăn cònđổ trách nhiệm lên cho anh, sao anh lại gặp phải người không có lĩ lẽnhư em chứ?” Triển Thiểu Huy cười thành tiếng, “Nhưng mà anh cảm thấyhiện giờ em rất vừa vặn, có thời gian em giảm béo quá nhiều, nhìnsắc mặt không được tốt lắm.”
“Không phải bởi vì anhcười nhạo em sao.” Cố Hạ vừa sấy tóc cho anh vừa oán giận nói,“Không phải người đàn ông nào cũng thích bạn gái mình gầy một chútsao?”
“Không phải. Anh chỉthích em như bây giờ, khi đó em vẫn chưa ở bên cạnh anh, đương nhiên anhhay bắt bẻ em, cũng dùng ánh mắt của một người ngoài để nhìn em.Nhưng mà bây giờ lại cảm thấy em như vậy là vừa rồi, eo vẫn rấtthon, làn da cũng láng bóng hơn, em cũng không phải người mẫu, quágầy sẽ không đẹp.”
Cố Hạ cảm thấy thoảimái trong lòng không ít, sau khi bị thương cô thật sự đã tăng vài kí,nghe Triển Thiểu Huy nói vậy lại thấy yên tâm, ngay cả khi Triển ThiểuHuy vòng tay ôm lấy eo cô cũng không để ý, vẫn sấy tóc cho anh, Cố Hạbuông máy sấy xuống nhưng Triển Thiểu Huy cũng không buông tay ra, anhcầm lấy ngón tay cô, đặt bên môi khẽ hôn xuống, trầm thấp hỏi: “Bênngoài sét vẫn còn đánh, em có sợ không?”
“Em không có…sợ cáikia…như anh nghĩ…Chỉ là tiếng sét quá lớn nên hơi khó ngủ.” Cố Hạnói ấp a ấp úng, da thịt màu mật ong của anh đập vào mắt cô, quảnhiên là sắc đẹp khiến cho người ta bị hút hồn, cô lại có ý nghĩmuốn sờ soạng nó, nhưng cũng chỉ nghĩ thầm mà thôi.
Triển Thiểu Huy đứnglên, ôm cô vào trong lồng ngực, “Sợ cũng không sao, anh sẽ ở đây vớiem.”
Cô nam quả nữ, ngườiđàn ông trước mặt lại để nửa thân trên trần trụi, Cố Hạ cảm thấycứ tiếp tục như vậy sẽ vô cùng không ổn, lấy tay đẩy anh ra, “Đi nghỉthôi, em muốn đi ngủ.”
Triển Thiểu Huy “Ừ”một tiếng nhưng cũng không chịu buông tay ra, quấn lấy cô, lại còn lấytay cô vòng qua ngang hông mình, giọng nói hấp dẫn, “Lát nữa hay đingủ, sau này đã có anh, không cần phải sợ gì cả. Mấy ngày nay thậtsự rất nhớ em, cũng chẳng còn tinh thần làm việc nữa, tối nay vốnmuốn tổ chức một bữa tiệc cùng em, kết quả em lại chẳng hiểu tâmlí chút nào, còn chạy đi ăn cơm với người khác…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]