Sắc mặt Cố Hạ táinhợt, cô vốn tới sớm hơn bọn họ, Triển Thiểu Huy gọi cô tới ăn cơm,anh còn có việc nên gọi lái xe đến đón cô, xe chạy thẳng đến nhàhàng, đã biết căn phòng kia nên đến chờ trước ở đấy, đây cũng khôngphải lần đầu tiên nên không có kì lạ. Lúc bọn họ đi vào thì cô cònđang ngồi chồm hổm trong này, tìm chiếc bông tai bị rơi của cô trênthảm, nếu không phải đấy là đôi bông tai cô rất thích, nếu không phảicô vẫn chưa kịp đứng lên theo tiếng nói của bọn họ thì cô cũng sẽ khôngbiết bọn họ đang đùa bỡn cô, sẽ không biết giấc mộng xuân ở bãi tắmkia của cô là sự thật, sẽ không biết Triển Thiểu Huy chỉ đang trêuđùa cô.
Cố Hạ chầm chậm đứnglên, cố gắng trấn tĩnh mình, chậm rãi nói: “Tôi đang tìm đồ, hìnhnhư đã quấy rầy mọi người.”
Cô cũng không muốnnhìn thấy đám người này nữa, cầm túi xách chạy ra ngoài cửa, đểlại mấy người kia chứng kiến cô đột nhiên lao ra ngoài cửa rồi biếnmất hai mắt nhìn nhau, Trịnh Giang Hà dùng sức dậm chân, “Thảm rồi!”
Cố Hạ chạy một mạchra khỏi nhà hàng, cũng không nhìn đường, chỉ tùy tiện chạy thẳng vềcon đường phía trước, bước chân loạn xạ vừa vội vừa lớn, làm sao côlại cảm thấy Triển Thiểu Huy thích cô chứ? Bản thân Triển Thiểu Huycũng không chịu mở miệng nói, đều khinh thường và lừa gạt cô, cô còntự cho là đúng nghĩ như vậy! Dạo này đầu cô hỏng mất rồi, biết rõmình không cùng đường với bọn họ vậy mà còn đi chung với bọn họ;trước đó rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370365/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.