Cố Hạ ngồi nghiêm chỉnh,Triển Thiểu Huy ngồi bên trái cô, vừa cầm li lên uống chậm như rùa, nhìn CốHạ nhăn mày đánh bài. Trái lo phải nghĩ, có chút bối rối, như đang suy nghĩ vấnđề nan giải. Anh bỏ li xuống, ngồi gần lại, ghé vào bên tai cô nói: “Đánhbài là để giải trí, cô cũng không phải là Lão Tứ, cần gì phải để ý như thế?”
“Đương nhiên phải để ýchứ, nếu lại thua tiếp thì rất ngại. Nhưng mà tôi không nhớ được bài, cảm thấynhớ chúng rất mệt, căn bản chả giống gì là giải trí.” Ngón tay Cố Hạ đang cầmhai lá bài sờ tới sờ lui, cầm không dám mở ra.
“Không nhớ được thì đừngnhớ cái này cũng liên quan tới vận may, vận may mà không tốt thì người chơi cótinh anh đến đâu cũng phải thua.” Hơi thở ở mũi Triển Thiểu Huy phả lên taicô, tay duỗi ra bên phải Tam Vạn, bàn tay vô tình chạm vào thắt lưng của CốHạ, mang theo một chút ấm áp, ý muốn bảo Cố Hạ thoải mái. Hắn cũng không muốnCố Hạ đánh bài mà mệt mỏi như thế “Nhớ kỹ duy trì tâm trạng vui vẻ, như vậy mớicó thể thu được nhiều vận may, bài tới tay mới tốt”.
Cố Hạ đem bài đánh đếnTam Vạn, nghiêng đầu một chút “Thật sao? Còn có thuyết pháp như thế sao?”
“Lão Tứ đánh bài rất ítkhi thất bại, cô hỏi cậu ta một chút đi.” Triển Thiểu Huy nhếch cằm, ánh mắtnhìn về phía Mục Bằng, ý bảo lão tứ đến làm chứng.
Mục Bằng lấy tiếp bài,không thèm nhìn đến, có đôi khi nhân tiện thì bỏ ra ngoài, bộ dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370336/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.