A Đông ngồi ở vị trílái đợi thật lâu không thấy chỉ thị của ông chủ, hơi nghiêng đầu sanghỏi: “Triểu thiếu, có đi không?”
Triển Thiểu Huy khôngđể ý đến anh ta, ngồi yên một chỗ môi nhếch lên, thật lâu sau mới lấyđiện thoại di động ra, nhấn số điện thoại của Cố Hạ.
Lúc này Cố Hạ đãtrở về nhà, rót trà cho Quý Phi Dương, giới thiệu Trần Đào cho anhquen, mời anh ngồi đợi một lúc. Cô lại mặc tạp dề trở vào bận rộntrong nhà bếp, điện thoại bị ném trên bàn trà, tiếng chuông điệnthoại vang lên, Trần Đào đang ngồi trên ghế salon gọi vọng vào nhàbếp, “Cố Hạ, có điện thoại.”
Đang bận rộn trong nhàbếp, Cố Hạ tay đầy bột mì, dầu trong nồi đã nóng lên, cô cũng đangbận chiên cá, nghĩ cũng không phải cuộc điện thoại quan trọng nào,có lẽ là bạn học trước kia, cô ló đầu ra nói: “Ai thế?” Trần Đàoanh giúp em nghe máy đi, nói lát nữa em gọi lại.”
Trần Đào cầm điệnthoại lên, trong lúc vô tình Quý Phi Dương nhìn lướt qua tên người gọitrên màn hình, có chút bất ngờ, đè tay Trần Đào lại, “Anh đừngnhận, hãy để cho cô ấy tự nhận.”
Quý Phi Dương lớntiếng gọi: “Cố Hạ, hình như là Triển thiếu.”
“Anh ta sao?” Cố Hạchưa từng nhận được cuộc điện thoại nào do Triển Thiểu Huy chủ độnggọi tới, có hơi bất ngờ, tắt lửa rửa tay, lau khô tay xong thì chạyra, còn thấp giọng lầm bầm: “Anh ta có thể có chuyện gì chứ?”
Bởi vì thời gian quálâu nên điện thoại đã tắt, nhưng vài giây sau lại vang lên. Cố Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370321/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.