Thân thể của TriểnThiểu Huy đã khôi phục hoàn toàn, cộng thêm tĩnh dưỡng tốt nên sắcmặt ngày càng tốt lên, anh vốn không thích ở trong bệnh viện, lầnnày lại ngoan ngoãn ở trong bệnh viện 10 ngày. Sau khi xuất viện,Trịnh Giang Hà nhìn thấy anh suốt ngày vất vẻ trong công ty, sợ vếtthương của anh chưa khỏi hẳn, đề nghị anh về nhà nghỉ ngơi, về saulại dứt khoát nói: “Đại ca, anh mới ra viện, đừng nên vất vẻ nhưthế, hay là nghỉ ngơi dài hạn đi ra ngoài thư thả một thời gian đi.”
Triển Thiểu Huy từchối đề nghị nghỉ phép đi ra ngoài, đã gần đến cuối năm, còn rấtnhiều chuyện phải sắp xếp.
Nhìn thấy Triển ThiểuHuy đã khôi phục lại, Cố Hạ cũng thoải mái hơn rất nhiều, đã khôngcần phải lo lắng cho tình trạng sức khỏe của Triển Thiểu Huy nữa,cũng không cần phải chạy đến bệnh viện mỗi ngày, thuận tiện sắpxếp thời gian của mình. Buổi sáng hai ngày sau, lúc cô đang ở trongcông ty làm việc thì trưởng phòng Lưu đột nhiên chạy đến nói với cô,“Cấp trên điện thoại tới gọi cô xuống lầu, nói là có việc.”
Cố Hạ không biết cóviệc gì, vội vàng xuống lầu, trước phòng bảo vệ của tòa nhà thươngmại, bình thường bảo vệ không cho đỗ xe, lúc này lại có vài chiếcxe đang đỗ ở đây, chính giữa là một chiếc xe việt dã bên cạnh là AĐông cường tráng rắn chắc, ngoắc tay với Cố Hạ ý bảo cô qua đó, sauđó mở cửa xe ra cho cô.
Triển Thiểu Huy ngồiở ghế sau, Cố Hạ vừa lên xe thì chiếc xe việt dã đã vang lên tiếngđộng cơ, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370315/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.