Thân thể của TriểnThiểu Huy đã khôi phục hoàn toàn, cộng thêm tĩnh dưỡng tốt nên sắcmặt ngày càng tốt lên, anh vốn không thích ở trong bệnh viện, lầnnày lại ngoan ngoãn ở trong bệnh viện 10 ngày. Sau khi xuất viện,Trịnh Giang Hà nhìn thấy anh suốt ngày vất vẻ trong công ty, sợ vếtthương của anh chưa khỏi hẳn, đề nghị anh về nhà nghỉ ngơi, về saulại dứt khoát nói: “Đại ca, anh mới ra viện, đừng nên vất vẻ nhưthế, hay là nghỉ ngơi dài hạn đi ra ngoài thư thả một thời gian đi.”
Nhìn thấy Triển ThiểuHuy đã khôi phục lại, Cố Hạ cũng thoải mái hơn rất nhiều, đã khôngcần phải lo lắng cho tình trạng sức khỏe của Triển Thiểu Huy nữa,cũng không cần phải chạy đến bệnh viện mỗi ngày, thuận tiện sắpxếp thời gian của mình. Buổi sáng hai ngày sau, lúc cô đang ở trongcông ty làm việc thì trưởng phòng Lưu đột nhiên chạy đến nói với cô,“Cấp trên điện thoại tới gọi cô xuống lầu, nói là có việc.”
Cố Hạ không biết cóviệc gì, vội vàng xuống lầu, trước phòng bảo vệ của tòa nhà thươngmại, bình thường bảo vệ không cho đỗ xe, lúc này lại có vài chiếcxe đang đỗ ở đây, chính giữa là một chiếc xe việt dã bên cạnh là AĐông cường tráng rắn chắc, ngoắc tay với Cố Hạ ý bảo cô qua đó, sauđó mở cửa xe ra cho cô.
Triển Thiểu Huy ngồiở ghế sau, Cố Hạ vừa lên xe thì chiếc xe việt dã đã vang lên tiếngđộng cơ, rồi sau đó chậm rãi rời đi. Cố Hạ không biết Triển ThiểuHuy có việc gì, hỏi: “Triển thiếu, chúng ta đi đâu vậy? Có chuyện gìthế?”
Triển Thiểu Huy nhànnhã ngồi, “Cho cô nghỉ một ngày, chúng ta ra ngoại ô dạo.”
Mấy người anh em suốtngày bảo anh đừng ngồi chết ở công ty, đi ra ngoài đi dạo rất tốt,anh cũng không phải gốm sứ, nào có yếu ớt như vậy? Lão Tam trước saunhư một luôn thích ăn hàng, chỗ nào của thành phố C có món ăn ngonanh ta đều biết rõ, biết Triển Thiểu Huy không thích đi quá xa nên đềnghị đến làng du lịch ở vùng ngoại ô thử vài món ăn mới lạ, mọingười cùng nhau thư thả một chút. Cuối cùng còn nói một câu: “Khôngbằng kêu thêm Cố Hạ đi cùng, nghe nói ở đấy có thể câu cá về nấuăn, em thấy cô ấy cả ngày nhảy tới nhảy lui, hẳn là sẽ rất yêuthích, mang thêm cô ấy đi cũng náo nhiệt.”
Mấy anh em cũng hyvọng Triển Thiểu Huy chú ý đến sức khỏe, trong khoảng thời gian nàytất cả mọi người đều bận không ít việc, Triển Thiểu Huy cũng đồngý. Trước sau tổng cộng có bốn chiếc xe đi về phía vùng ngoại thành,những tòa nhà rất nhanh đã biến mất hai bên cửa sổ, Cố Hạ đặt taylên đùi, nghi hoặc hỏi: “Triển thiếu, sao lại gọi tôi đi theo?”
“Lúc tôi nằm viện mỗingày cô đều chạy đến bệnh viện, thấy cô có lòng như vậy, đi ra ngoàichơi tất nhiên phải mang theo cô.” Triển Thiểu Huy nhìn lướt qua cô,“Thế nào, cô không muốn đi sao?”
Cố Hạ đưa con vật trêntay cho nhân viên phục vụ, đó là một người đàn ông hơn 30 tuổi, ốngtay áo cùng ống quần xắn lên cao, trên quần áo có không ít nướcđọng, chỉ vào con ba ba trên tay dùng tiếng phổ thông đặc giọng vùnquê nói: “Những món ăn ở đây đều rất tươi, sáng nay vừa bắt dưới sônglên, không tệ chút nào đâu!”
Tuy sở trường củalàng du lịch là để cho khách tự chọn món ăn nhưng bình thường kháchhàng chỉ động mồm động miệng, chứ có ai chịu tự mình đi động tayvào, anh ta nhắc nhở: “Cô gái, coi chừng con ba ba này cắn cô đấy.”
“Cứ để cho cô ấy từtừ chọn đi.” Triển Thiểu Huy chậm rãi nói, khóe miệng hiện lên mộtnụ cười nhàn nhạt, ý bảo Cố Hạ tiếp tục chọn: “Nếu bị cắn sẽ xemnhư là tai nạn lao động, đã đi xa như vậy thì nhất định phải chọnthứ tốt nhất.”
Anh ở bên cạnh vẫngiữ phong độ đứng đấy, giơ tay lên chỉ huy: “Chọn nhiều một chút,chúng ta có nhiều người.”
Mấy anh em đến đây bốnngười, còn có lái xe và vệ sĩ, phải phân làm hai bàn mới đủ. Anhmắt của Cố Hạ tiếp tục đảo quanh mấy con ba ba lớn nhỏ trong ao,dùng hai ngón tay nhẹ nhàng gõ vào người mấy con ba ba, nắm lấy maicon ba ba nhấc nó lên, nhìn thấy tứ chi nó đạp lung tung động tác linhhoạt, lại nói với Triển Thiểu Huy: “Con này cũng không tồi! Dùng baba làm thịt kho tàu thế nào?”
“Anh đang chọn thức ănhay là chọn vợ vậy? Băm thành một khối rồi nấu chín thì ai cònnhìn ra nữa!” Cố Hạ đứng lên, mày nhướng lên, hay tay khoanh lại, “Vậythì tự anh chọn đi.”
Triển Thiểu Huy phủiphủi quần áo, “Quần áo của tôi rất đắt tiền, xa hoa, vì ăn được mộtbữa mà ném đi cả bộ đồ thì không đáng, giờ làm việc mang theo cô rangoài chơi, tốt xấu gì cô cũng phải làm chút việc chứ.’
Anh dùng một ngón taychỉ vào trong hồ, “Con kia, cô bắt nó lại đây nhìn một chút xem cóphải hàng tốt không.”
Cố Hạ bĩu môi, xoayngười tiếp tục đi bắt ba ba, nắm lấy mai xách con ba ba lại, đung đưatrước mặt Triển Thiểu Huy “Triển thiếu, con này có được không?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]