Cố Hạ rất bất ngờ,ông chủ đưa cái gì cô cũng không dám từ chối, liên tục nói lời cảmơn anh. Trong giờ làm việc, Trâu Nhuận Thành không để cô mang đi ngay,nói cô lúc tan ca hãy tới lấy, đỡ để cho kẻ khác nói này nói nọ.
Đối với Cố Hạ mà nóithì đây là một hoàn cảnh hoàn toàn lạ lẫm, cô không biết những người nơinày, cũng không giỏi bắt chuyện cùng người xa lạ, chân tay có vẻ luống cuống,dứt khoát tìm một ngõ ngách nào đó ngồi xuống, đây là một bữa tiệcđứng, gắp vài miếng điểm tâm, đặt trên bàn từ từ ăn. Về sau cô nhìnthấy Triệu Cổ trong đám người, gọi anh ta hai tiếng, Triệu Cổ đangbận nói chuyện với hai cô nàng xinh đẹp nên không nghe thấy cô gọi, CốHạ lại không muốn quấy rầy.
Tất cả quần áo chỉnhtề lộng lẫy tập trung ở đại sảnh, Quý Phi Dương bị không ít ngườivây quanh, không thể đến nói chuyện với Cố Hạ được, cô không khỏithấy chán nản, bưng một ly nước trái cây nhìn mọi người đi tới đilui, cô không nhìn thấy bóng dáng của Triển Thiểu Huy, không biết rốtcuộc người này có tới không.
Bữa tiệc chính thứcbắt đầu, người dẫn chương trình bảo mọi người yên lặng, đang địnhmới Quý Phi Dương lên đọc diễn văn thì không ngờ đằng sau đột nhiên truyềnđến tiếng mở cửa, hai cánh cửa chính mở ngược chiều nhau, mấy ngườiđàn ông ngẩng đầu bước vào, người đàn ông chính giữa mày kiếm mắtsáng, tuấn lãng hơn người, hai hàng lông mày tản ra khí chất tinh anhbốn phía, Cố Hạ nhìn thấy rõ ràng, kiêu ngạo đến muộn như vậy đúnglà Triển Thiểu Huy và Trâu Nhuận Thành, đằng sau có vài vệ sĩ đitheo.
Ánh mắt Cố Hạ vẫn vôý nhìn nghiêng qua những đôi nam nữ chói mắt trong sàn, nói là ganhtị thì cũng không phải nha, xem như đang thất vọng đi, trong một đámnhững cô gái thiên kiều bá mị, Quý Phi Dương làm sao có thể để ýtới cô chứ? Cũng không biết đêm nay đây là lần thở dài thứ mấy, CốHạ lại thở dài một hơi, liếc nhìn anh đang ngồi bên cạnh, nghi ngờhỏi: “Sao ngài không mang bạn gái đến?”
“Phiền toái.” Triển ThiểuHuy phun ra hai chữ.
Ở đây vốn là góc tốikhông người, đã có người bắt đầu lân la tới, hai ba người đàn ông cầmly rượu đến, “Triển thiếu, tìm khắp nơi mà không thấy ngài, thì ralà ở chỗ này cùng giai nhân…” “Vị tiểu thư này thật xinh đẹp, trôngrất lạ, không biết là thiên kim nhà ai?...”
Cố Hạ cười yếu ớt,cô ngồi trong này nửa ngày cũng chẳng có ai đến chào hỏi, lúc nàybọn họ lại biểu lộ vẻ kinh ngạc không biết là giai nhân ở đâu. TriểnThiểu Huy nhướng mắt lên, tay vòng qua ghế dựa sau lưng Cố Hạ đáp:“Có xinh đẹp không?”
Một người đàn ông vộivàng tỏ ra say mê, “Thiên sinh lệ chất (trời sinh ra khí chất diễmlệ),xinh đẹp, nhìn là biết sinh ra trong gia đình danh giá.”
Triển Thiểu Huy lạinhếch môi lên, “Vậy là sai rồi, cô ấy không phải sinh ra trong gia đìnhdanh giá.”
“Hả?” người đàn ôngkia kinh ngạc, “Không phải gia đình danh giá mà lại ưu nhã như thế,khí chất hơn người, quả thật không giống người bình thường!”
Cố Hạ nhịn không đượccười khẽ một tiếng, góc tối quạnh quẽ thoáng cái trở nên náo nhiệt, ngườiđến đây ngày càng nhiều, không ngừng có những cô gái đi tới mờiTriển Thiểu Huy khiêu vũ nhưng đều bị anh lạnh nhạt mà nhã nhặn từchối, các cô gái kia trước khi rời đi còn cẩn thận đánh giá Cố Hạ,ánh mắt rõ ràng có chút không cam lòng.
Nhìn những ánh mắtkhông thể tin được của những đôi trai gái kia, tâm tình Cố Hạ thoángcái vui vẻ lên không ít, mặc dù ánh mắt chỉ dính vào Triển ThiểuHuy nhưng không ai đoán được Cố Hạ là ai. Một bản nhạc kết thúc, mọingười đều rời khỏi sàn nhảy, không ít ánh mắt của những cô gái dánvề phía Quý Phi Dương, trong đó có cả Cố Hạ, không biết điệu nhảytiếp theo anh sẽ mời ai.
Triển Thiểu Huy rõràng nhìn ra tâm tư của cô, nói khẽ: “Nếu như tôi có thể để cô giốngnhư cô gái vừa rồi, cùng khiêu vũ với Quý Phi Dương thì cô sẽ cảm ơntôi thế nào?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]