Phương Bác đỏ mặt cãi lại: “Mẹ kiếp, tôi lừa các cậu làm gì? Tôi có bị thần kinh đâu? Cô ấy chính là người nói chuyện với tôi suốt kỳ nghỉ đông!”
Anh em A an ủi: “Vậy là các cậu còn chưa chính thức gặp nhau ngoài đời thực, con gái ngượng ngùng cũng là điều bình thường.”
Anh em B: “Đúng vậy, chắc là cô ấy thật sự ngại ngùng. Tôi thấy từ nãy anh Bác nhìn cô ấy thì cô ấy cũng nhìn lại anh Bác! Chắc là cô gái nhỏ đã bị nhan sắc giá trị cao của anh Bác hấp dẫn rồi, ha ha ha…”
“Nhưng mà Cam Niệm đúng là xinh đẹp, vừa nãy tôi đi ở sau lưng cô ấy còn ngửi được một mùi hương thơm ngát.”
“Cậu là cái đồ lưu manh! Người ta là người của anh Bác đấy, cậu phải gọi một tiếng chị dâu…”
Phương Bác bị bọn họ trêu chọc, sự không thoải mái vừa rồi cũng biến mất. Cậu nhớ tới lúc vừa mới kết bạn wechat, Cam Niệm thường xuyên gửi ảnh tự chụp cho cậu, lúc ấy cậu còn đắn đo không biết có phải Cam Niệm thật sự xinh đẹp như trong ảnh hay không? Hôm nay nhìn thấy quả nhiên không phải cô ấy sống ảo.
Chắc là Cam Niệm không nghĩ tới cậu sẽ trực tiếp đi lên chào hỏi, hơn nữa bên cạnh cậu còn có đám anh em ồn ào, con gái da mặt mỏng cũng là điều bình thường.
Anh em C: “Anh Bác, cậu phải rèn sắt từ khi còn nóng, dù trên mạng thân thiết thì cũng không phải thật. Cậu thật sự muốn theo đuổi người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-tam/3287412/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.