Cam Thanh cắm chìa vào ổ khoá, sau đó xoay một vòng, cánh cửa bị mở ra.
Bà đóng cửa lại rồi cúi người xuống, một tay cởi giày, một tay lấy dép lê trên giá.
Cam Thanh nhìn một vòng quanh phòng khách không người, trên mặt không có biểu tình gì.
Thay xong dép lê, Cam Thanh tiến vào phòng khách, bà nhẹ nhàng để túi sách lên ghế sô pha, sau đó bước từng bước nặng nề hướng về phía phòng ngủ của Cam Niệm.
Cánh cửa phòng Cam Niệm chỉ khép hờ, Cam Thanh gõ một tiếng rồi đẩy cửa bước thẳng vào trong.
Cam Niệm vừa về đến nhà đã lập tức về phòng, nhảy lên giường nhắn tin cho Hứa Hoài Thâm. Nghe thấy tiếng gõ cửa, cô còn chưa kịp phản ứng lại thì mẹ cô đã đẩy cửa tiến vào.
Cam Niệm đột nhiên có chút hoảng hốt, cô vội tắt điện thoại, để ở trên đùi và cười nói: “Mẹ, sao giờ mẹ mới về vậy?”
Cam Thanh thấy động tác của con gái hơi chột dạ, bà im lặng một lúc rồi mới mở miệng:
“Vừa rồi mẹ ra ngoài có tý việc. Sao con muộn như vậy mới về?”
Cam Thanh đi vào, Cam Niệm cũng đứng dậy cầm điện thoại theo người, cô trả lời mẹ: “Tối nay con đi ăn lẩu cùng Doanh Doanh.”
Cam Thanh nhướng mày nhìn con gái:
“Chỉ có mỗi con và Doanh Doanh?”
“Đúng vậy đó mẹ, nếu không thì còn có thể là ai nữa…”
Cam Niệm đặt điện thoại ở trên mặt bàn, cô quay đầu thấy mẹ đang nhìn chằm chằm mình với ánh mắt suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-tam/3287411/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.