Tình hương thúc giục canh thâu vọng
Lữa xuân thật khiến lòng người sầu
Kiên cường chống đở không cuồng phóng
Hay rũ hồng trần lạc thiên thai
“Ngô……” Nóng quá.
Trong bóng đêm, tiếng thở gấp càng ngày càng dồn dập.
Thương Nguyệt Phi Tử cắn chặt cánh môi, cố gắng chống chọi với luồn nhiệt trong cơ thể ,đôi thủy mâu nhìn chăm chú vào một chỗ trong bóng đêm, chỉ sợ nam nhân này phác tác──[*O*!!!]
Dù sao, trúng giục tình hương cũng không phải là chỉ có nàng.
Nhưng là…… Thật sự thật là khó chịu. Nàng thở phì phò, khó chịu đè nén dục hỏa toàn thân đang dâng lên muốn đốt cháy nàng, mồ hôi đổ ướt cái trán, tay nhỏ bé nhịn không được kéo kéo vạt áo, tưởng như thế có thể xua tan được nóng bức.
“Rất khó chịu sao?”
Thanh âm từ chỗ tối truyền đến, ngữ điệu mang theo một tia dụ hoặc .
“Ngô……”
Thanh âm kia làm cho lòng nàng run lên, chỉ một thoáng lại giống như làm tăng thêm nóng bức.
“ câm miệng!”
Đáng chết! Nàng sẽ không thanh âm của hắn dụ hoặc, tuyệt đối sẽ không!
Ý chí cố gắng chống đỡ, nàng cố gắng chống chọi dục hỏa thiêu đốt.
Nhưng thật khó khăn.
Trong phòng, mùi càng lúc càng nồng, cũng làm cho nàng càng lúc càng khó chịu.
“Đáng giận……”
Nàng cúi đầu rên rỉ, tiếng nói mị hoặc ở trong bóng tối càng thêm mê người.
Phượng Thiên Ngân hơi hơi ninh mi, nghe được thanh âm mê người kia, hạ phúc dâng lên một trận lửa nóng.
Tuy rằng trong phòng tối đen như mực, nhưng hắn vẫn có thể thấy rõ ràng hết thảy ──
Kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-tac-lam-can/1540258/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.