"Bà xã đang đọc sách sao ?"
Khánh Băng mỉm cười ngọt ngào "anh khi nào tựu trường ?"
"Tháng sau..."
Thiển cười cợt "anh có cảm giác như bà xã muốn đuổi anh vậy ta !"
Khánh Băng cười khanh khách "em nào dám đối xử với ngài Hương quản như vậy".
"Bà xã đọc sách gì vậy ?"
Khánh Băng lắc đầu "chỉ là một quyển sách viết về người Chân Lạp 100 năm trước !"
"Bí sử sao ?"
- Em cũng không rõ lắm, nó không có tựa đề gì cả...nhưng người viết ra nó thật có tâm, nhìn bề ngoài thôi đã đẹp mắt.
Thiển nhíu mày "ở đâu em có được quyển sách này ?"
- Em lấy nó ở thư phòng.
Thiển cầm lấy quyển sách và đọc thử vài dòng, càng đọc thì mày anh càng nhíu chặt "Bà xã !"
- Em nghe!
"Quyển sách này rất có ích cho chuyên ngành của anh, khi nào bà xã đọc xong thì tặng nó cho anh nhé !"
- Vậy anh cầm lấy đi, em cũng chỉ đọc cho vui thôi.
"Như vậy có tiện không ?"
- Không sao đâu mà, anh cầm lấy đi. Buồn quá thì em sẽ đến thư phòng tìm quyển sách khác về đọc.
"Được ! Em thích gì thì cứ đến đấy mà lấy, trong cái nhà này...tất cả đều là của em đó".
Khánh Băng thở dài !
"Em sao vậy ? Mệt lắm có đúng không ?"
Khánh Băng lắc đầu "không anh, con rất ngoan nên không hề khiến em cảm thấy mệt mỏi".
"Vậy thì có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3617202/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.