Suốt cả buổi tiệc, Tổng đốc Hưng chỉ dính chặt Thiển để tâm sự. Trước giờ vẫn thế, điều mà Tổng đốc Hưng thích nhất thì đó là sự chính trực của Hương quản Tần, mối quan hệ giữa hai người họ đã rất tốt từ hai mươi năm trước.
Thiển cũng biết rõ mối quan hệ này nên cũng đã cố gắng diễn cho tròn vai bằng hữu.
Tiệc tan người tản, Thiển cũng từ biệt Tổng đốc Hưng để đưa vợ về nghỉ ngơi.
//Được được...vậy ông cứ đưa bà nhà về nghỉ ngơi. Hôm nào đến phủ tôi uống rượu nhé !
"Được...vậy tôi xin phép đi trước !"
Thiển và Khánh Băng đến chào tạm biệt Thống soái Thoại và Thống soái phu nhân rồi ra về
Vừa ra đến cổng đã thấy Chu Lang đứng đó từ trước, Thiển đoán chừng là Chu Lang đang đợi mình. Anh đi chậm lai...
*Chào ông bà !
Khánh Băng khẽ gật đầu !
Thiển thì không lên tiếng, anh chỉ nhìn Chu Lang.
*Ngài Hương quản cũng thật là quá cao ngạo rồi.
"Chuyện gì ?"
Chu Lang cười cười "theo phong tục tập quán của người An Nam thì chỉ có vua chúa trong triều mới được đi hài, vậy mà bà Hương quản đây lại đi hài, chuyện này có được xem là thất lễ không vậy ngài Hương quản ?"
Thiển cười lạnh "bọn họ không đủ tư cách để so sánh với bà xã của tôi".
Chu Lang nheo mắt "tên Hương quản này là đang muốn tạo phản sao ?"
"Đa tạ Chu công tử đã có ý tốt nhắc nhở nhưng cho dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3617193/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.