“Bà xã!”
Khánh Băng mỉm cười dịu dàng “anh dậy sớm thế?”
“Bà xã đang làm gì đó?”
- Em ướp trà cho anh.
Thiển ôm lấy Khánh Băng ''những việc này bà xã cứ để bọn hầu nữ họ làm!"
- Như vậy thì có ý nghĩa gì nữa đâu. Em muốn tự tay ướp trà cho anh.
Nhìn cả người Khánh Băng ướt sũng mà Thiển không khỏi xót xa “bà xã nhanh về phòng thay đồ đi, kẻo lại cảm lạnh”.
- Dạ!
Thiển nắm chặt gói trà trên tay mình, hương sen thơm dịu nhẹ từ gói trà phảng phất khiến Thiển vô cùng dễ chịu. Cũng vì nắm trà này mà vợ anh đã phải vất vả, buổi chiều tối hôm qua cô đã lội ra giữa hồ sen và đặt trà vào những đóa hoa sen, qua một đêm nằm trong hoa sen và hứng sương đêm thì những lá trà này mới thơm đến vậy. Sáng nay cô lại phải dậy sớm để thu hoạch trà, từng lá trà thơm thế này đã phải tốn biết bao công sức của cô.
“Bà xã tắm xong rồi à?”
Khánh Băng gật đầu “Dạ!”
“Có lạnh lắm không?”
- Không, em tắm bằng nước ấm mà.
“Nhớ lời anh dặn, sau này đừng ướp trà nữa!”
Khánh Băng không nói gì, cô chỉ ôm lấy Thiển.
“Anh có món quà tặng cho em đây”.
Khánh Băng nhìn thấy sợi dây chuyền, có cả mặt dây chuyền…nó được làm bằng ngọc, có màu xanh rất đẹp.
- Là ngọc bích đúng không anh?
“Đúng rồi bà xã, để anh giúp em đeo nó lên cổ”.
Khánh Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3576892/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.