//Cậu muốn tìm ai?
Tuấn Anh nhìn cô hầu nhà Hương quản rồi khẽ lên tiếng hỏi “tôi…tôi, dì làm ơn cho tôi hỏi, ông bà Hương quản có ở nhà không?”
//Cậu là ai?
‘Tôi là họ hàng xa của bà Hương quản, cũng đã lâu rồi không gặp, hôm nay tiện đường nên ghé qua thăm bà ấy một chút’.
//Cậu đợi một lúc, để tôi vào báo lại với bà.
‘Cảm ơn dì!’
“Đứng lại đó!”
Cô hầu nữ hốt hoảng “Ông…ông, ông mới về”.
Thiển lạnh lùng nhìn cô hầu rồi quét mắt lên người Tuấn Anh “vợ của ta…không phải loại chó mèo nào cũng được phép đến gần”.
Cô hầu lo sợ cúi mặt!
Tuấn Anh nhíu mày “Mẹ kiếp, hắn dám ví mình là chó mèo”.
Bàn tay Tuấn Anh bất giác siết chặt “mày khinh thường tao đến mức này sao Hương quản Tần!”
“Cậu nói mình là họ hàng xa của vợ tôi à?”
‘Phải!’
“Sao trước giờ tôi chưa từng gặp qua cậu vậy?”
Tuấn Anh ấp úng “thật…thật ra thì…chỉ là họ hàng xa nên ít khi qua lại”.
“Đã ít khi qua lại thì sao còn tìm đến làm gì?”
Ngoài miệng thì hỏi cho vui, chứ tận sâu trong đáy lòng, Thiển thừa biết Tuấn Anh tìm gặp Khánh Băng với mục đích gì…không xin tiền thì cũng uy hiếp để lấy tiền.
Tuấn Anh vừa bối rối vừa lo lắng thấp thỏm khi nhìn thấy thái độ ung dung của Thiển.
“Đã đến rồi thì vào nhà dùng bữa cơm vậy!”
Tuấn Anh gãi đầu “chuyện…chuyện này, có tiện không?”
Thiển gật đầu cái rụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3576888/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.