/Thưa ông, thưa bà ba!
Thiển lạnh lùng nhìn bác Quản gia “ai cho ông gọi Khánh Băng là bà ba?”
Bác Thịnh khó hiểu nhìn Thiển “thưa ông, tôi nên gọi bà đây như thế nào?”
Khánh Băng cũng khó hiểu nhìn Thiển!
“Gọi là bà cả! Ông cũng truyền lệnh xuống dưới đám gia nhân, từ nay về sau phải gọi Khánh Băng là bà cả. Còn dân trong làng trong thôn phải gọi Khánh Băng là bà Hương quản”.
Bác Thịnh giật mình nhìn Thiển “thưa ông, như vậy e là không hay cho lắm!”
“Có chuyện gì mà không hay?”
Bác Thịnh thở dài “bà cả là mẹ đẻ của cậu hai, là người vợ chính thức của ông, còn có bà hai là vợ lẽ…thê là thê, thiếp vẫn là thiếp, làm gì có chuyện vợ lẽ lên chính thất!”
Thiển cười lạnh “ta đâu nói rằng ta cưới Khánh Băng về làm vợ lẽ, mà ta cưới cô ấy về làm vợ chính thức và sau này cũng là người vợ duy nhất của ta, bên cạnh ta tuyệt đối sẽ không xuất hiện thêm bất kỳ một người phụ nữ nào khác”.
‘Ông không sợ thiên hạ đàm tiếu sao?’
"Vợ là của ta, ta muốn cho làm vợ cả hay vợ lẽ là quyền của ta, liên quan gì đến thiên hạ mà sợ họ đàm tiếu ".
Khánh Băng im lặng không lên tiếng nhưng cô cảm thấy lòng vô cùng ấm áp.
Bác Thịnh chỉ biết thở dài, còn biết nói gì thêm nữa!
Thiển không muốn quan tâm đến bác Thịnh đang có biểu cảm gì, anh dịu dàng dìu bước Khánh Băng đi ra sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3576880/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.