* Ngày hôn lễ của Thiển và Khánh Băng
Khách khứa đã đến đông đủ, mọi người đều vui vẻ hớn hở, quan khách khắp nơi lặn lội đường xá xa xôi kéo về chúc mừng…ai cũng nghe đồn đoán lần này Hương quản Tần cưới một người vợ nhan sắc chỉ có trên trời. Vừa tò mò vừa nể mặt đức tính của Hương quản Tần mà kéo đến chúc phúc.
Ngọc Mai khẽ nói với Tuấn Anh “em nghe đồn lần này Hương quản Tần cưới được tiên nữ!”
Tuấn Anh bĩu môi “anh không tin trên đời này vẫn còn có người phụ nữ nào đẹp hơn vợ anh”.
Ngọc Mai nghe chồng mình nói thế thì cười mãn nguyện “mình đó…chỉ giỏi dẻo miệng”.
Tuấn Anh ôm lấy vòng eo thon gọn của Ngọc Mai, cả hai tiến về phía cô dâu chú rể mà chúc phúc…
Và rồi Tuấn Anh không khỏi chết lặng, trước mặt anh là cô vợ mà anh đã từng tay ấp chăn gối suốt hơn hai năm, cũng là người mà anh đã nhẫn tâm ra tay sát hại. Hôm nay anh mới nhìn kỹ cô hơn, cô thật sự rất xinh đẹp, không có bất kỳ một cô gái nào có thể sánh được.
‘Vậy mà trước đây mình không nhìn ra cô ấy lại xinh đẹp đến như vậy’.
Thiển cười lạnh!
Khánh Băng ngước mặt lên nhìn Thiển “anh”
Thiển ôm lấy Khánh Băng và khẽ lắc đầu “có anh ở đây, em đừng lo lắng gì hết, cứ tự tin lên…em không hề làm gì sai nên không cần phải sợ”.
- Dạ!
Khánh Băng như được Thiển trấn an, cô chỉ liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3576879/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.